HY SINH - Trang 52

chẳng khác nào một cây thông Noel, bà ta hút một điếu thuốc được cắm
vào một cái tẩu bằng ngà, thứ đồ vật mà ta không nhìn thấy từ hơn một thế
kỷ nay. Camille không dừng lại. Các đồng nghiệp của ông đã thu lại băng
ghi hình của hai chiếc camera.

Ngay khi đến trước màn hình máy tính xách tay, ông quay sang viên

phó.

“Được rồi,” ông nói, “tôi sẽ xem thứ này. Còn cậu, hãy tìm hiểu để

nắm thông tin.”

Ông chỉ sang phòng bên cạnh, chẳng khác nào ông chỉ ra cửa. Không

chờ thêm, ông ngồi xuống trước màn hình và nhìn mọi người một lượt. Cứ
như thể ông muốn ở một mình để xem một bộ phim khiêu dâm.

Louis áp dụng cách hành xử của một người thấy tất cả những chuyện

này là hoàn toàn hợp lý. Có đôi chút giống như một gã quản gia.

“Đi nào,” anh vừa nói vừa đẩy những người khác ra, “chúng ta sẽ ngồi

bên kia.”

Cuốn băng khiến Camille quan tâm được trích từ chiếc máy quay đặt

bên trên cửa ra vào của tiệm kim hoàn.

Hai mươi phút sau, khi đến lượt Louis xem cuốn băng, so sánh các

hình ảnh với những lời chứng đầu tiên và đưa ra các giả thuyết ban đầu về
vụ án, thì Camille bước vào hành lang chính và đứng vào vị trí gần chỗ gã
bắn súng đã đứng lúc trước.

Công việc thu thập dấu vết đã hoàn tất, các kỹ thuật viên đã rời đi,

những mảnh kính vỡ đã được dọn sạch, khu vực xung quanh hiện trường vụ
cướp đã được lập vành đai an ninh bằng băng keo, người ta đang chờ các
chuyên gia và các nhà bảo hiểm, sau đó người ta sẽ rút hết, sẽ đưa các
doanh nghiệp đến và trong vòng hai tháng nữa mọi thứ sẽ được làm lại mới
toanh, một tay cướp điên rồ nào đó lại có thể quay trở lại bắt khách hàng
xếp hàng vào giờ mở cửa.

Hiện trường được đặt dưới sự canh gác của một cảnh sát, một tay cao

gầy có ánh mắt mệt mỏi, khuôn mặt lưỡi cày với cái hàm nhô ra, đôi bọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.