ICO - LÂU ĐÀI TRONG MÀN SƯƠNG - Trang 154

sẽ thống trị Lâu đài trong Màn sương với trái tim ta, và đợi cho đến ngày
khi chúng ta thống trị trong vinh quang một lần nữa. Đừng nói với ta con
đã quên?”

Trong trạng thái nửa tỉnh táo của mình, Ico lờ mờ biết được Yorda đang

khóc.

“Hoặc có lẽ con đã mệt mỏi vì phải chờ đợi? Tuy nhiên, con không thể

chống lại số mệnh của con. Nghe cho kỹ đây, Yorda. Con và ta là một. Khi
thời điểm đến, con sẽ nhận ra đây là một phước lành vĩ đại.”

Hình dáng của nữ hoàng bắt đầu mờ đi. Ico quyết định không phải thị lực

của cậu hỏng, bà ta thực sự đang rời đi. “Vật tế,” bà ta gọi cậu. “Hãy rời đi
ngay. Ngươi sẽ không có một cơ hội khác đâu. Và đừng tốn thời gian của
ngươi với con gái ta. Con bé sống ở một thế giới khác xa với mấy thằng
nhóc có sừng.”

Bộ váy đen của màn sương của nữ hoàng tiêu tan. Sau đó, trong một sự

ngược lại của màn thể hiện đến uy nghi của mình, bà ta tan ra thành gió.

Ico nằm dài ra trên đường đá cuội. Yorda gần bên cậu, tay đặt trên những

tảng đá, đang khóc. Đó là âm thanh duy nhất trong sân. Ico nhìn qua Yorda.
Nước mắt cô rơi, tạo những đốm đen trên đá nhanh chóng khô đi và biến
mất. Gần như như thể cái bóng được tạo ra bởi lâu đài từ chối chấp nhận
nỗi buồn của cô.

Ico cố ngẩng đầu lên,và một cơn đau nhói chạy qua cổ cậu. Cậu kêu ăng

ẳng, và Yorda quay sang nhìn cậu, những vệt trên mặt cô nơi nước mắt đã
chảy.

Mắt họ gặp nhau. Nhìn Yorda khóc làm Ico cũng muốn khóc theo.

“Điều đó là thật ư?” cậu hỏi bằng một giọng yếu ớt.
Yorda lau nước mắt đi và không nói gì.
“Yorda… tên cậu là Yorda, đúng không?”

Bàn tay Yorda dừng lại, nửa che mặt cô. Cô gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.