ICO - LÂU ĐÀI TRONG MÀN SƯƠNG - Trang 340

sợ điều đó? Không một mẩu của câu thần chú cổ tầm thường có thể hy
vọng chống lại ta!”

Cuốn sách đã không cướp được sức mạnh của bà ấy. Sức mạnh của bà ấy

tăng lên!

Nếu nữ hoàng là lâu đài, vậy thì bất kể một đội xuất sắc như thế nào

xông qua cổng của bà ấy, họ sẽ chẳng là gì hơn những con kiến trong lòng
bàn tay của bà.

“Nhưng chờ đã,” Ico nói, “nếu bà không ở đây nữa… vậy ai là người bị

chặt đầu trên ngai vàng?”

Nữ hoàng cười khẽ, đến khi cơ thể Yorda run rẩy với sự vui vẻ dâng lên

cuồn cuộn, sâu sắc của bà. “Con người yếu đuối và dễ dàng bị lừa gạt.
Chúng chỉ thấy điều chúng muốn thấy. Và nếu như ảo ánh trước chúng
mang hình dáng mà trái tim chúng mong muốn, chúng càng tin hoàn toàn.
Ngay cả một thầy tu-nhà vua cũng không ngoại lệ.”

Miệng Ico há ra. “Người hầu gái trưởng…”
Nữ hoàng nhướng một bên lông mày – lông mày của Yorda – và kéo

gương mặt Ico lại gần hơn, vì vậy mũi của họ gần như đang chạm nhau.
Hơi thở của bà phủ sương trên da cậu. “Rất thông minh, Vật tế. Nhưng có
gì khác biệt chứ?”

Nhưng sự khác biệt là mọi thứ. Nó có nghĩa là có một người đã nhận ra

được sự thật. Khi cô đứng đó, nhìn vào người phụ nữ được phủ lên bộ đồ
đen trên ngai, một người sẽ biết: Đó không phải mẹ mình. Đó không phải
nữ hoàng. Đó là người hầu gái đáng thương của mình, bây giờ chỉ là một
cái xác vẫn run rẩy trong nỗi sợ của sức mạnh của mẹ mình.

Yorda.
Ico biết từ cảnh mộng cậu đã thấy cạnh ngai vàng rằng Yorda đã ở đó khi

họ tìm thấy cơ thể. Cô đã thấy mọi thứ.

Cô ấy đã nói dối họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.