ICO - LÂU ĐÀI TRONG MÀN SƯƠNG - Trang 358

xích đang treo, và vị trí của những cây đuốc kêu xèo xèo trên những bức
tường. Có những bức tượng, và bên ngoài chúng, cây cầu.

Mình sẽ tim thấy ông ấy đứng ở đó lại chứ? Người quan sát bằng đá trên

lan lan?

Ico có thể nghe âm thanh của biển. Một mùi mằn mặn chạm tới mũi cậu.

Cậu có thể cảm thấy gió trên da mình. Cậu dừng lại, tay đặt lên một trong
những bức tượng cạnh cửa. Ông ấy đã dẫn mình đến đây… ông ấy muốn
mình đi theo ông. Nhưng tại sao?

Ico vượt qua giữa những bức tượng, nghe thấy một con mòng biển kêu

gần đó. Giờ cậu đang đứng ở đầu cây cầu dài. Ở cả hai bên, biển phản
chiếu màu của bầu trời. Những con sóng nhảy vọt lên, làm những bụi nước
bay lên nơi chúng đập vào những cột đá chống đỡ cây cầu. Ico cảm thấy
như cậu đã tiến vào khoảng không rộng lớn giữa thiên đường và mặt đất
sau hàng tháng trời trong một cái hộp bé xíu.

Cây cầu đã sập, không, gãy, ở giữa. Bức tượng của Ozuma đứng ở xa xa

bên kia, lưng xoay lại với Ico. Từ đây, ông quá xa xôi, ông trông chỉ lớn
hơn ngón tay giơ lên của Ico.

Con của ta, một giọng nó lên tiêng trong đầu Ico. Con và những người

anh em của con đã phải gánh vác trách nhiệm to lớn của lỗi lầm của ta rất
nhiều năm này. Tuy nhiên sau tất cả thời gian này, không có gì thay đổi, và
ta vẫn bị trói buộc ở đây với Lâu đài trong Màn sương.

Lần đầu tiên, Ico có cảm giác mạnh mẽ rằng cậu là con của Ozuma, hậu

duệ của ông, người mang dòng máu của ông. Cậu cảm thấy như chạy đến
ông, nhìn lên hình dáng bất động đó, và hét lên, Tại sao điều này lại xảy ra?
Tại sao?

Nhưng điều cậu nói là, “Ngài muốn tôi làm gì với điều đó?” Ico cảm

thấy cơn giận dữ dâng lên bên trong mình và nhanh chóng lướt đi, như thể
cơ thể cậu quá yếu ớt để giữ chặt nó. Cậu khóc nức nở một cách im lặng.
“Tôi nên làm gì?”

Ở đây đã có tình yêu, giọng nói nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.