IT - NÓ - Trang 27

Một tiếng sau, trong lúc mẹ George đang sợ thất thần trong phòng cấp

cứu ở bệnh viện Derry và trong lúc Bill Cà Lăm đang ngồi im lặng trên
giường trong sự choáng váng tột độ và lắng nghe tiếng ba cậu khóc nức nở
trong phòng khách, nơi mẹ cậu đã chơi bản Für Elise lúc George ra khỏi
nhà, thì chiếc thuyền "phóng" qua cửa xả lũ như một viên đạn bắn ra từ
họng súng, rồi trôi từ từ trên một kênh đào và tới một nhánh sông nhỏ
không tên. Hai mươi phút sau, khi chiếc thuyền trôi tới con sông lớn tên là
Penobscot, thì những đám mây đen chợt biến mất, để lại một bầu trời trong
xanh và một mặt trời sáng rực rỡ. Cơn bão đã chấm dứt.

Con thuyền lắc lư, nhúng xuống dòng nước vài lần và ướt sũng, nhưng

nó không bao giờ chìm; hai cậu bé nhà Denbrough đã thành công trong
việc làm cho nó không bị thấm nước. Tôi không biết con thuyền của
George cuối cùng đã trôi về đâu; có lẽ nó đã ra tới biển và trôi ở đó mãi
mãi, giống như là một chiếc thuyền thần tiên trong một câu chuyện cổ tích
vậy. Tất cả những gì tôi biết là con thuyền đó vẫn đang trôi lênh đênh và cố
gắng vượt qua trận lũ khi nó trôi ngang qua ranh giới của thị trấn Derry, và
từ đó trôi vào quên lãng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.