IVAN - Trang 10

Tất nhiên là tôi không hề có ý định báo cáo về nó lên bộ tham mưu

tập đoàn quân, nhưng báo cáo lên trung đoàn là trách nhiệm của tôi.
Tôi nghĩ rằng họ sẽ lôi nó lên trung đoàn và tự tìm hiểu lấy đâu ra đấy;
còn tôi, tôi sẽ lại ngủ chừng hai tiếng nữa rồi dậy đi kiểm tra các vọng
cảnh giới.

Tôi quay máy điện thoại, cắm ống nói gọi ban tham mưu trung

đoàn.

- Ba nghe đây. - Tôi nhận ra giọng tham mưu trưởng, đại úy

Maxlov.

- Tám báo cáo đồng chí đại úy! Bondarev hiện đang ở chỗ tôi. Bon-

da-rev! Bondarev yêu cầu báo cáo cho “Volga” biết…

- Bondarev à? - Maxlov hỏi lại, giọng ngạc nhiên. - Bondarev nào?

Có phải thiếu tá ở phòng tác chiến, sĩ quan ủy nhiệm không? Ông ta ở
đâu rơi xuống đầu cậu thế? - Maxlov hỏi dồn dập, và tôi cảm thấy
giọng anh ta có vẻ lo lắng.

- Không, không phải đâu! Tôi cũng không rõ Bondarev là ai. Chẳng

nói chẳng rằng gì cả. Chỉ yêu cầu tôi báo cáo về “Volga” cho năm mốt
là Bondarev hiện đang ở chỗ tôi.

- Năm mốt là ai vậy?
- Tôi tưởng đồng chí biết rõ.
- Chúng tôi không có các mật danh của “Volga”. Chỉ có của sư đoàn

thôi. Thế Bondarev chức vụ, cấp bậc gì?

- Bondarev không có cấp bậc, - tôi bất giác mỉm cười, nói. - Báo

cáo đại úy, đây là một đứa bé, vâng, một đứa bé khoảng mười hai
tuổi…

- Cậu đùa đấy hả? Cậu đùa với ai thế? - Maxlov quát vào ống nói. -

Định làm trò xiếc à? Tôi sẽ cho cậu biết tay! Tôi sẽ báo cáo với thiếu
tá! Cậu làm sao thế, quá chén à? Hay hết việc làm rồi? Tôi sẽ…

- Báo cáo đồng chí đại úy! - Tôi kêu lên vì không ngờ câu chuyện

lại xoay ra như vậy. - Báo cáo đồng chí đại úy, quả là một thằng bé

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.