IVAN - Trang 17

Tôi tưởng nó sẽ vồ lấy bát cháo thịt, nhưng không: nó xúc vài thìa,

nhai có vẻ không ngon miệng rồi gạt gamen sang một bên. Sau đó nó
lặng lẽ uống hết một ca nước chè đường rất ngọt (tôi đã không hà tiện
đường) nhấp nháp mấy chiếc bánh quy thuộc khẩu phần bồi dưỡng
của tôi, đoạn đứng dậy, nói nhỏ:

- Cám ơn chú!
Trong thời gian này tôi đã kịp bê ra ngoài thùng nước đục ngầu, chỉ

trên mặt mới hơi ngả xám do bọt xà phòng, sau đó đánh bông chiếc
gối trên phản. Thằng bé chui vào chăn tôi, quay mặt vào tường, gối má
lên bàn tay. Mọi việc tôi làm nó coi như đương nhiên tôi phải làm. Tôi
hiểu ra rằng không phải là lần đầu tiên nó từ “bên kia” trở về và đã
biết rõ: chỉ cần bộ tham mưu tập đoàn nhận được báo cáo là nó đã về,
lập tức sẽ có ngay lệnh “tạo mọi điều kiện…”. Tôi đắp hai cái chăn lên
người nó, giắt kỹ khắp tứ phía như cách thuở xưa mẹ tôi từng đắp cho
tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.