IVAN - Trang 30

- Vaniusa ấy à? - Cataxonov nhìn tôi, gương mặt anh rạng rỡ lên bởi

một nụ cười trìu mến, ấm áp lạ thường. - Thằng nhỏ cừ lắm! Phải cái
ương ngạnh, đến khổ với nó. Hôm qua lại vừa một trận om sòm.

- Sao thế?
- Chiến tranh đâu có phải việc của nó!… Người ta định đưa nó về

trường thiếu sinh quân Xuvorov. Có lệnh của tư lệnh trưởng. Thế
nhưng nó dứt khoát không đi, nói thế nào cũng mặc. Cứ một mực: sau
chiến tranh. Còn giờ thì, nó bảo, cháu sẽ làm trinh sát, đi đánh nhau.

- Nếu như đã có lệnh của tư lệnh thì còn đánh với chác gì?
- Ồ… giữ thế nào được nó! Căm thù đang bốc lửa trong tim nó!

Không cho nó cũng tự đi. Một lần nó đã tự đi rồi đấy chứ. - Cataxonov
thở dài nhìn đồng hồ và như sực nhớ ra. - Thôi chết, tôi mải tán gẫu
mãi. Đến hầm quan sát của bọn pháo, tôi đi đằng này được chứ nhỉ? -
Anh chỉ tay, hỏi.

Một giây sau anh đã lướt đi giữa các bụi cây, tay khéo léo gạt cành

lá, chân bước không một tiếng động.

* * *

Từ những hầm quan sát của tiểu đoàn chúng tôi, tiểu đoàn ba ở cánh

phải, và cả từ đài quan sát của pháo binh sư đoàn, Cataxonov “nhòm
bọn Đức” suốt hai ngày liền, đánh dấu thập, dấu hỏi trong sổ tay. Các
chiến sĩ báo cáo với tôi là anh suốt đêm ngồi cạnh kính viễn vọng
trong hầm quan sát, sáng, trưa, chiều, tối anh cũng có mặt ở đó. Tôi
bất giác tự hỏi: vậy thì anh ngủ vào lúc nào?

Sáng ngày thứ ba, Kholin đến. Anh ta xộc vào hầm tham mưu, ầm ĩ

chào hỏi tất cả mọi người. Vừa bô bô: “Chịu khó nhé! Và đừng có kêu
là ít đấy!” anh ta vừa bóp tay tôi đến nỗi các đốt ngón tay kêu răng rắc
khiến tôi phải giãy nảy người lên vì đau.

- Tớ sẽ còn cần đến cậu đấy! - Anh cho tôi biết, đoạn cầm ống nói

gọi điện sang tiểu đoàn ba nói chuyện với tiểu đoàn trưởng là đại úy
Riavxev.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.