IVAN - Trang 57

Chẳng lẽ cậu lại cho rằng bọn tớ đã không chọn lọc chán đi, đã suy
tính ít hơn cậu à? Tớ có thể nói cho cậu biết là ở khắp mặt trận này tụi
Đức nhồi nhét quân dày đặc đến mức trong mơ cậu cũng chưa từng
thấy! Và ở những tiếp điểm là chúng cảnh giác nhất, đừng có tưởng
chúng là một lũ ngốc: bọn ngốc chết sạch từ lâ-âu rồi! Đây là một
tuyến phòng thủ kín mít suốt mấy chục cây số, - Kholin thở dài không
vui. - Cậu đến kì, người ta đã suy đi tính lại đâu phải một lần. Trong
những chuyện như thế này không bao giờ người ta hành động hú họa
sất, hãy nhớ như vậy!

Anh ta đứng dậy, bước lại phản ngồi xuống bên Ivan và thì thầm chỉ

dẫn cho chú bé - chắc chắn không phải là lần đầu tiên như vậy:

- … Ở trong khe cháu phải đi sát trên mép. Nhớ là khắp lòng khe

đều có mìn… Phải luôn luôn lắng tai nghe. Đứng im mà lắng nghe!…
Khi thấy tụi tuần tra đi dưới chiến hào thì bò lại gần rồi nằm đợi.
Chúng nó đi qua một cái là vọt qua hào và đi tiếp luôn…

Tôi gọi điện cho đại đội trưởng đại đội năm là Gusin, báo cho biết

là cậu ta sẽ tạm thời thay tôi, đoạn chỉ thị những điều cần thiết. Đặt
ống nghe xuống, tôi lại nghe thấy giọng Kholin thì thầm:

-… Cháu sẽ ém đợi ở Phedorovca… Đừng có liều mạng! Cái chính

là phải thận trọng!

- Chú tưởng thận trọng là đơn giản lắm à? - Giọng chú bé lộ vẻ hơi

bực mình.

- Chú biết! Nhưng cháu cứ thận trọng! Và luôn nhớ rằng cháu

không phải chỉ có một mình. Luôn nhớ rằng: dù cháu ở đâu thì chú lúc
nào cũng nghĩ đến cháu. Cả bác trung tá cũng vậy…

- Thế mà Cataxonov trước khi về chẳng thèm ghé qua, - với một sự

thiếu nhất quán thường thấy ở trẻ em, chú bé tiếp lời Kholin, giọng
hờn dỗi ra mặt.

- Chú đã bảo là chú ấy không kịp mà! Trên gọi chú ấy về theo hiệu

lệnh báo động, chứ không thì… Cháu thừa biết chú ấy yêu cháu lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.