JACK - CÂY ĐẬU THẦN - Trang 202

“Phải, tên trộm tí hon đó đang cố gắng đánh cắp vàng của trẫm.

Trẫm đã chăm sóc y chu đáo rồi.”

“Bằng cách nào thế?” Hoàng hậu hỏi.
Tôi nín thở.
“Trẫm đã quẳng y vào trong... NGĂN nó lại!” Đức vua chỉ vào

Archie. “Nó đang ăn vàng của trẫm!” Vị hoàng tử nhí đang lồm cồm
bò tới chỗ đống lễ vật bằng vàng, mút mát một đồng xu như thể nó là
một chiếc vú giả.

“Không, Archie!” Hoàng hậu kêu lên. Bà cúi xuống, khiến chiếc

vương miện hơi trượt về phía trước.

“Quân phản tặc!” Nhà vua thét. “Treo cổ tên trộm lên!”
“Bệ hạ không thể treo cổ con đẻ của mình!” Hoàng hậu la lớn. “Nó

mới chỉ là một đứa bé!” Hoàng tử bắt đầu bò đi, khiến Hoàng hậu và
những người hầu phải lăn lê bò toài đuổi theo.

“Tớ nghĩ đã đến lúc chúng ta chuồn rồi,” Tom nói khi chúng tôi nảy

tưng tưng vòng quanh cái vương miện.

“Nhưng lão ta vẫn chưa nói ra đã làm gì với bố!”, tôi kêu lên.
“Nếu bị Đức vua nhìn thấy, chúng ta sẽ bị nghiền vụn như lũ tiên tí

hon!”

Bất thình lình Hoàng hậu vấp ngã. Chúng tôi bị rung lắc dữ dội, và

rồi chiếc vương miện rơi khỏi đầu bà. Tôi bám chặt vào những họa tiết
chạm vàng khi nó quay tròn trong không khí.

“Ôi, chiếc vương miện của ta!” Không khí kêu vù vù bên tai tôi, và

tất cả những gì tôi có thể nhìn thấy là một tấm màn vàng kim nhòe
nhoẹt. Tôi ngã bịch lên một đống tiền xu và trượt xuống trong một cơn
lũ vàng ồ ạt. Tôi dừng lại ngay cạnh chiếc vạc đúc bằng vàng, ngay
dưới chân Đức vua.

“Tiên tí hon!” Đức vua rống lên. Lão nhấc chân và cố gắng giẫm

bẹp tôi. Tôi lăn sang một bên và chạy bán sống bán chết. “Tiên tí hon!
Giết chết nó!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.