JACK - CÂY ĐẬU THẦN - Trang 215

nhưng nó cứ lăn ra ngoài tầm với mỗi khi chúng tôi vật lộn. Ngay khi
tôi nghĩ rằng mình đã chộp được nó, người đàn ông khóa chặt hai cánh
tay tôi ra đằng sau, nhưng tôi quyết không thua cuộc chiến này. Quả
táo lăn về phía tôi, vì vậy tôi há miệng thật to và ngoạm hai hàm răng
ngập vào nó.

Người đàn ông cười phá lên và thả tôi ra. “Chà, đến nước này thì tôi

đoán rằng cậu chiến thắng rồi đó,” ông ta nói, giúp tôi đứng dậy. “Cậu
biết đấy, cậu gợi cho tôi nhớ đến...”

Người đàn ông im bặt. Tôi ngước nhìn ông và quả táo rơi khỏi

miệng, nảy lên rồi lăn lông lốc trong đám bụi. Chỉ hai giây sau, một
người khác tới và nhặt nó lên khỏi mặt đất, nhưng tôi vẫn không di
chuyển. Tôi chỉ trân trối nhìn vào người đàn ông đứng ngay trước mặt
mình. Ông gầy nhom, bẩn thỉu, mái tóc dài rối bù, và một bộ râu xám
xịt che phủ gần nửa gương mặt ông. Nhưng đôi mắt ấy vẫn y nguyên
như cũ, màu nâu và ấm áp, giống như màu của đất đai màu mỡ phơi
mình dưới ánh nắng mặt trời.

“Bố,” tôi thì thầm.
“Jack,” người đàn ông thì thầm.
“Bố,” tôi kêu lên.
“Jack,” người đàn ông kêu lên.
Chính là bố. Đó chính là bố! Bố dang rộng vòng tay đón tôi vào

lòng. Hai bố con tôi lăn tròn trên mặt đất, vừa lăn vừa cười phá lên, và
có lẽ còn khóc thêm một chút nữa.

Thằng nhãi ranh hỗn xược!

Ta sẽ nướng mi ăn cho bữa sáng.

- Jack, Người Giết Khổng Lồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.