JACK - CÂY ĐẬU THẦN - Trang 41

Ngay khi tôi bước vào nhà, mẹ sai tôi đi vắt sữa Trắng Sữa. Vì

chẳng còn Trắng Sữa để mà vắt sữa nữa, tôi buộc phải thú nhận về vụ
trao đổi. Ý tôi là về việc đã giao con bò cho Jaber thôi, chứ tôi vẫn
đang cố gắng giữ bí mật về những hạt đậu khổng lồ.

“Con đã làm gì với con bò của chúng ta kia?”
“Mẹ bảo con đi bán nó mà,” tôi nhắc mẹ.
Mẹ hít vào một hơi thật sâu và xoắn chiếc tạp dề trong hai bàn tay.

“Ồ thế thì, đó hẳn phải là một cái giá rất hời thì con mới bán nhanh
như vậy. Lão khùng đó đã trao cho con thứ gì? Mẹ mong là vàng.”

Tôi liếc nhanh Annabella, nãy giờ vẫn đứng yên một xó, lặng lẽ

theo dõi. “Không hẳn là vàng, không phải thế.” Tôi nắn nắn mấy hạt
đậu trong túi, và nhận ra ngay đó là một hành động ngu ngốc bởi vì
ánh mắt mẹ đã hướng ngay vào đó. Mẹ biết tỏng trong túi tôi toàn
những trò láu cá.

“Lộn trái các túi áo con ra, Jack. Ngay!” Mẹ nói thật khẽ và trầm

qua hai hàm răng nghiến chặt, giống một con ác thú đang gầm gừ
chuẩn bị tấn công. Dù mẹ đang bị thương ở chân, tôi dám chắc rằng
cơn giận dữ đó vẫn truyền cho mẹ đủ sức mạnh để vặt trụi tóc khỏi da
đầu tôi. Chậm thật chậm, tôi móc mấy hạt đậu khổng lồ và chìa chúng
ra trong hai bàn tay khum khum.

“Cái. Quái. Gì. Thế. Kia?”
“Đậu ạ,” tôi đáp. “Đậu khổng lồ.”
“Đậu,” Mẹ nhắc lại. Mặt mẹ hoàn toàn mất sạch mọi thứ thần sắc

còn sót lại, và rồi tôi buột ra lời giải thích.

“Con biết mẹ sẽ không tin con, nhưng mẹ phải nghe này. Chúng là

những hạt đậu khổng lồ. Mẹ có thấy chúng to thế nào không? Bố bị
bọn khổng lồ bắt đi. Nguyên cả ngôi làng đã bị bắt đi! Nói mẹ nghe đi,
Annabella!”

Annabella ré lên lách chách từ góc nhà như một con chuột con xấu

hổ. “Hẳn phải là lũ khổng lồ, mẹ ạ. Tất cả mọi thứ có thể biến đi đâu
cơ chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.