JACK - CÂY ĐẬU THẦN - Trang 69

hon các con sẽ giúp vá lành những vết thương nơi trái tim ta!” Một
giọt nước mắt khổng lồ lăn xuống gò mà bà, rơi thành vũng dưới chân
chúng tôi. Bà nhấc cả hai đứa tôi lên và ghì vào ngực mình, chặt đến
nỗi tôi suýt nữa thì tắc thở. Tôi bỗng ao ước được gặp mẹ đến da diết,
dù có bị mẹ mắng xối xả cũng cam.

Cuối cùng thì bà Martha cũng thả chúng tôi xuống, và tôi quỳ sụp

trên hai đầu gối, ngáp ngáp lấy hơi.

“Ta phải ăn mừng thôi,” bà Martha tuyên bố. “Bằng pho-mát! Pho-

mát và trẻ em! Hai thứ yêu thích của ta!”

Bà Martha đi tới một cái chạn và lôi ra cái thớt gỗ, trên đặt một tảng

pho-mát to bằng cả con bò và một con dao khổng lồ.

Tôi cố gắng thoát khỏi chiếc khăn tay và ngã lăn chiêng. Tom giúp

tôi đứng dậy, gỡ chiếc khăn ra cho tôi.

“Cảm ơn cậu,” tôi lúng búng, nhưng trước khi tôi kịp nói thêm điều

gì, bà Martha đã đặt tảng pho-mát vào chính giữa chúng tôi. Bà cắt ra
một miếng và nhét nó vào miệng. Mùi tỏa ra rất nặng và nồng.

“Ừmm. Ừm. Ừm! Ta khoái pho-mát làm sao!”
Tom thò đầu qua đỉnh của miếng pho-mát và trèo xuống mé bên kia.

Cậu bẻ ra một mẩu mời tôi.

“Này, Tim, dùng ít pho-mát này.” Miếng pho-mát rất nặng mùi,

nhưng vì đang chóng mặt và đói meo nên tôi vùi mặt vào nó. Ăn vào
miệng khá hơn ngửi mùi rất nhiều, và tôi ngay lập tức cảm thấy dễ
chịu hơn.

“Thực ra thì tên tớ là Jack,” tôi nói.
“Ồ, sao lúc đó cậu không nói thẳng? Tớ thì thực sự tên là Tom.

Martha gọi tớ là Tom Ngón Cái vì tớ chỉ lớn bằng ngón cái bà ấy.”

“Tớ nghĩ bà ấy định ăn thịt tớ.”
Tom phá lên cười. “Bà Martha không làm thế đâu. Chúng ta là thú

cưng của bà ấy, giống như cậu nuôi một con cóc trong túi áo ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.