JACK LONDON TRUYỆN NGẮN CHỌN LỌC - Trang 134

Những điều cậu nói nghe mới báng bổ làm sao. Là một người mẹ, khi

nghe thấy con mình lăng mạ chúa, bà đã xúc động:

- Đầu óc con làm sao thế, con? – Bà mẹ hỏi, cố tỏ ra như một mệnh

lệnh.

- Những con số, - cậu trả lời. – Đúng, những con số. Tuần qua con làm

rất nhiều những con tính, và đến là kinh ngạc.

- Thế những con số đó có liên quan gì đến điều đó? – Bà mẹ khụt khịt

mũi.

Giôn mỉm cười một cách bệnh tật, còn bà mẹ xúc động khi nhận thấy rất

rõ là con mình không còn tỏ ra cáu kỉnh, bẳn tính nữa.

- Con sẽ chỉ cho mẹ xem. Con mệt mỏi rã rời. Cái gì làm cho con mệt

mỏi hả mẹ? Những chuyển động! Con chuyển động ngay từ khi con mới lọt
lòng. Con chán cái chuyện chuyển động lắm rồi, nên con sẽ không chuyển
động nữa. Mẹ có nhớ thời kỳ con làm ở nhà máy thuỷ tinh không? Một
ngày con thường làm được ba trăm chiếc chai. Giờ con mới nhận ra mỗi
chai con làm mất mười động tác. Một tháng mất một triệu tám mươi nghìn
động tác. Cứ bỏ bẵng đi 80.000 động tác, - cậu nói giọng có vẻ thỏa mãn,
thương người. - Cứ trừ đi 80.000 động tác, như vậy là chỉ còn một triệu
động tác trong một tháng, mười hai triệu động tác trong một năm.

Đứng bên những chiếc máy dệt, con chuyển động nhanh gấp đôi thế.

Như vậy phải là 25 triệu động tác một năm, và con thấy như mình chuyển
động theo kiểu đó hàng triệu năm.

Suốt tuần này con hoàn toàn không chuyển động được nữa. Con phải

nằm lỳ không sao cử động được, mẹ ạ. Nó sưng ở đây này, không làm ăn gì
được nữa rồi. Đời con chưa bao giờ có một chút rỗi rãi. Con phải luôn chân
luôn tay. Còn đâu thời gian mà sung với sướng cơ chứ. Con không làm việc
được nữa. Chỉ việc ngồi mà nghỉ, nghỉ thêm nữa, nghỉ mãi, mẹ ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.