JACK LONDON TRUYỆN NGẮN CHỌN LỌC - Trang 232

- Nhưng lại vẫn là chân phụ nữ: tròn trịa, mềm mại, – bà vợ bổ sung. –

Ông thử nhìn cô ta đi kìa. Xtenli! Cô ta đặt mũi chân xuống trước cho nên
dáng đi nhẹ như lông chim. Mỗi lần cất bước, cô ta chỉ khẽ nhấc chân lên
khỏi mặt đất, tưởng chừng như cô ta bay cao dần lên, và chỉ lát nữa sẽ thoát
khỏi mặt đất, bay bổng lên không trung.

Ông Xtenli Páttecxơn và bà vợ thán phục đến như thế. Nhưng họ là

nghệ sĩ. Mắt họ không giống như dàn pháo đại bác của những cặp mắt đang
chĩa nòng về nơi Iđa đang sắp đặt chân tới, những cặp mắt từ trên hàng hiên
của Câu lạc bộ Thuyền buồm, từ dưới rặng cây hao bao quanh khách sạn
bờ biển. Trong câu lạc bộ Thuyền buồm đa số không phải khách du lịch mà
những vận động viên thể thao và những người dân đã sống lâu năm ở quần
đảo Haoai. Nhưng ngay cả những người dân bản địa này cũng phải thốt lên
“A”.

- Con bé chẳng lịch sự chút nào! – bà Henli Blếch nói với chồng. Bà là

một người đẹp đã hết thời chừng bốn chục xuân xanh, vốn sinh trưởng ở
Haoai và thậm chí cũng chưa hề nghe thấy nói đến thành phố nghỉ mát
Oxtendơ bao giờ.

Ông Henli Blếch đưa cặp mắt suy tư và tàn nhẫn liếc nhìn tấm thân sồ

sề đến mức quái gở và bộ đồ tắm cổ lỗ của bà vợ, bộ đồ tắm mà đến các nữ
tu sĩ chân chính ở miền Tây Anh quốc cũng chẳng ai buồn chê trách. Hai
ông bà lấy nhau từ lâu lắm rồi, lâu đến nỗi bây giờ ông có thể nói toạc ra
mọi điều suy nghĩ của mình mà không phải e dè gì hết.

- Nếu so sánh giữa bà ta và cô ấy thì chính bộ đồ tắm của bà mới không

lịch sự. Tưởng chừng như bà quấn những mảnh vải dớ dẩn ấy vào người để
che dấu một khuyết tật xấu xí gì bên trong vậy.

- Cô ta đi đứng y hệt một vũ nữ Tây Ban Nha! – bà Páttecxơn nói với

chồng. Để khỏi mất hút bóng dáng của cô gái đẹp kia, họ cũng lội qua con
suối đi theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.