dõi anh trong các bữa tiệc lấy làm mừng rỡ, là Báctơn bắt đầu dùng cônhắc
thay cho nước cam, lớn tiếng tán thành việc tăng số tiền đặt cửa, chiều
chiều phóng xe ô tô như điên trên con đường ra mũi Kim Cương và ra bờ
vực Pali, và trong bữa ăn, anh dùng nhiều rượu cốctai và Uytki Scốtlen hơn
mức dùng cho một người bình thường.
Xưa nay Iđa vẫn thường bỏ qua, không hề trách cứ gì thói say mê cờ
bạc của chồng. Qua bao năm chung sống với vợ, anh đã quen với thái độ dễ
dãi ấy. Nhưng đến nay, khi mối hiềm nghi đã xuất hiện, anh có cảm giác
như vợ anh chỉ mong cho anh đánh bạc thật nhiều. Hơn thế nữa, anh còn
nhận xét thấy rằng, đã lâu Xani Grenđixơn thôi không đến những nơi chơi
bài pôke và britgiơ nữa. Người ta bảo anh rất bận. Nhưng trong khi Li
Báctơn chơi bài thì Xani dùng thời gian ấy làm gì? Không thể lúc nào anh
ta cũng họp với các hội đồng, các ban quản trị như thế được. Li Báctơn bèn
thử đi điều tra. Chẳng vất vả gì anh cũng kết luận được rằng trong những
thời gian ấy, Xani đã tiêu khiển với Iđa. Khi thì thấy ở vũ hội, khi thì dự
tiệc, khi thì tắm biển dưới ánh trăng. Và cái hôm mà Xani, viện cớ việc
không thể trì hoãn được để không chơi bài britgiơ với Li Báctơn, Lenho
Giônxơ và Giếch Hônxtâynơ trong Câu lạc bộ "Thái Bình Dương" thì ra
anh ta bận phải chơi bài, cũng là bài britgiơ, nhưng ở nhà bà Dôra Natlơdơ
cùng với ba người phụ nữ, trong đó có Iđa.
Một lần, sau khi đi kiểm tra việc xây dựng một ụ để tàu trên cạn, Li
Báctơn từ Pioclơ Habo trở về. Anh gài số ba cốt phóng xe thật nhanh để về
đến nhà còn kịp thay quần áo trước khi ngồi vào bàn ăn bữa trưa. Hôm ấy
xe anh đã vượt xe của Xani, và anh nhìn thấy trong xe của Xani có một
người nữa là Iđa. Cách đấy một tuần lễ, mà trong tuần ấy anh không hề ngồi
vào chiếu bạc lần nào, sau khi dự bữa ăn độc thân ở Câu lạc bộ Đại học,
mười một giờ khuya anh mới về đến nhà, thì liền sau đấy, vợ anh cũng về.
Iđa vừa ăn bữa tối và nhảy ở nhà ông bà Anxtơn xong. Người chở xe đưa
chị về chính cũng lại là Xani Grenđixơn. Họ nói rằng Xani đã phải đưa cả
vợ chồng thiếu tá Phrenclin về Phóoc Sáptơ ở tận đầu kia thành phố, cách
trung tâm Vaikiki rất xa.
Li Báctơn cũng chỉ là một con người và anh rất đau khổ trong lòng,
mặc dù trước mặt mọi người anh vẫn tỏ ra vô cùng thân ái với Xani. Ngay