JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 1014

- Em chỉ ân hận, - chị nói tiếp. - Là em đã không nghiêm khắc trước

mặt anh ấy. Em đã thấy rất buồn và rất thương hại anh ấy. Vì thực ra, ngay
bản thân em cũng hơi... nói cho đúng ra, không phải chỉ hơi mà em có mến
anh ấy thật. Chính vì thế mà tối hôm qua em đã dễ dãi với anh ấy. Em
không ngu đần gì. Em thừa biết chuyện gì có thể xảy ra. Em cũng vẫn là
một phụ nữ ưa được chiều chuộng. Thấy một người đàn ông như Xani yêu
mình tha thiết, em cũng cảm thấy thích thú. Em đã không ngăn chặn ngay
tình cảm của anh ấy. Em đã có lỗi. Nếu như em vững vàng thì sự việc tối
hôm qua đã không xẩy ra. Lỗi không phải ở anh ấy mà lỗi do em, trong việc
anh ấy đã dám ngỏ lời rủ em đi khỏi đây với anh ấy. Nhưng em đã từ chối.
Em chưa đến mức chiều anh ấy như thế được. Tại sao, thì anh thừa hiểu rồi.
Em chẳng nhắc lại làm gì. Em đã dịu dàng với anh ấy. Rất dịu dàng nữa kia.
Em đã để anh ấy ôm mà không đẩy anh ấy ra. Đấy là lần đầu tiên nhưng
cũng là lần cuối cùng. Em đã để cho anh ấy hôn, và cũng đã tự cho phép
mình nhận cái hôn ấy. Em biết rằng anh sẽ hiểu, vì đó là cái hôn vĩnh biệt.
Thực ra em không yêu anh ấy. Trước kia cũng như bây giờ, em chỉ yêu anh,
chỉ yêu có mỗi một mình anh.

Chị ngừng bặt. Và ngay lúc ấy, chị cảm thấy bàn tay chồng ôm lấy vai

mình và khẽ kéo về phía anh.

- Đúng thế. Em đã làm cho anh nhiều lúc phải lo sợ, - anh thú thật. - Có

lần anh đã nghĩ rằng em sẽ bỏ anh. Và anh... - Anh không nói được nữa, rõ
ràng anh đang xấu hổ. Sau đó, trấn tĩnh lại được, anh nói tiếp. - Em thừa
biết rằng, anh chỉ biết có một mình em. Nhưng thế là đủ.

Iđa móc túi chồng lấy ra bao diêm, rồi bật lửa châm điếu xìgà của anh

đã tắt từ bao giờ.

- Đúng, - anh nói qua đám khói thuốc bao bọc lấy họ. - Do quá hiểu rõ

em, anh chỉ có thể nói rằng, anh rất thương Xani, rất thương. Anh ấy đã mất
mát nhiều. Nhưng anh lại mừng cho anh. Và... còn một điều này nữa... Sau
đây năm năm anh sẽ kể em nghe một chuyện rất thú vị, rất nực cười, về bản
thân anh và về những điều ngu ngốc nhất mà anh có thể làm được vì em.
Năm năm nữa! Em chờ được chứ?

- Năm chục năm em cũng chờ được, - chị thở dài và nép chặt vào người

chồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.