JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 1035

Người chủ quán hỏi:
-Thế thằng cha kia thì dã bao nhiêu?
-100. Không kém 1 xu. Đấy bác liệu cho.
Lão chủ quan tính:
-Vị chi là 150. Được, nó cũng đáng giá ngần ấy. Tớ không phải là kẻ

không biết người biết của.

Tên bắt cóc tháo mảnh băng đẫm máu và nhìn bàn tay rách tươm của

mình:

-Phải bệnh dại thì bỏ mẹ...
Lão chủ quán cười lớn:
-ấy nếu có vậy thì cũng do cái nghiệp chướng của chú mày đấy, chú

mày ạ!

Lão nói tiếp:
-Nào giúp tớ 1 tay trước lúc chú mày phới!
Đầu choáng váng, họng và lưỡi đau nhức nhối, trong tình trạng đã bị

bóp cổ đến gần như ngắc ngoải, Bấc gắng sức đương đầu với những tên
hành hạ mình, nhưng nó liên tiếp bị quật nã và thắt nghẹt thở nhiều lần, cho
đến khi chúng dũa đứt được cái vòng đai bằng đồng nặng nề và gỡ ra khỏi
cổ nó. Sau đó sợi dây thừng được tháo ra, và Bấc bị ném vào 1 cái thùng
thưa giống chiếc cũi.

Bấc nằm đấy cho đến hết cái đêm chán ngán rã rời ấy, ủ nặng trong

lòng mối phẫn nộ và niềm kiêu hãnh bị thương tổn. Nó không thể hiểu nổi
tất cả những điều xảy ra đó nghĩa là thế nào. Những con người lạ lùng kia
muốn gì ở nó? Tại sao họ lại giam giữ nó trong cái thừng chật hẹp này? Nó
không hiểu tại sao cả, nhưng trong lòng nặng trĩu 1 cảm giác mơ hồ là có
mối tai hoạ nào đó đang lơ lửng trên đầu nó. Đêm ấy, nhiều lần nó đã vùng
đứng dậy khi chiếc cửa lán lách cách mở, hy vọng được nhìn thấy ông
Thẩm, hoặc ít nhất là bọn trẻ. Nhưng mỗi lần như vậy, nó chỉ bắt gặp cái
mặt núng nính của lão chủ quán nó ra nhòm nó dưới ánh sáng vàng ệch của
1 ngonj nến làm bằng mỡ. Và mỗi lần như vậy, tiếng sủa vui mừng đang run
run sắp bật ra từ cổ họng Bấc lại tan đi thành 1 tiếng giận dữ.

Nhưng rồi lão chủ quán cũng để cho nó yên 1 mình rồi sáng hôm sau, 4

người bước vào và khiêng cái thùng ra. Lại thêm những kẻ hành hạ mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.