JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 1073

gần giống như con mèo, và 1 vẻ cảnh giác thính nhạy của kẻ sống thường
xuyên trong mối hãi hùng, lo sợ những thứ nhìn thấy được cũng như không
nhìn thấy được.

Có những lúc, con người lông lá đó lại ngồi chồm hỗm bên đống lửa,

đầu kê giữa 2 chân mà ngủ. Những lúc ấy 2 cùi tay gã chống trên đầu gối, 2
bàn tay chắp lại trên đầu như muốn dùng 2 cánh tay lông lá để che mưa. Và
phía bên kia đống lửa, trong vòng tròn bóng tối vây quanh, Bấc có thể nhìn
thấy nhiều đốm than cháy sáng óng ánh, từng đôi một, khi nào cũng từng
đôi, từng đôi một, mà Bấc biết là những cặp mắt của lũ thú lớn săn mồi.
Bấc có thể nghe thấy tiếng va chạm xoàn xoạt của thân thể chúng băng qua
bụi bờ và những tiếng độ chúng gây ra trong đêm thanh vắng. Trong khi
Bấc nằm mơ màng ở đấy, cạnh bờ sông I-u-con, với đôi mắt lờ đờ chập
chờn nhìn ánh lửa, tất cả những thứ âm thanh và cảnh vật ấy của 1 thế giới
khác biệt, thường làm nó rởn cả lông dọc theo sống lưng, bờm lòng ngang
vai và cổ dựng ngược cả lên, cho đến khi nó bật ra 1 tiếng rên âm thầm và
nghẹn tắc hoặc 1 tiếng gừ khe khẽ, và anh chàng người lai đầu bếp lại lên
tiếng quát: "Ê! Tên Bấc kia! Tỉnh dậy đi!" Thế là cái thế giới kia lập tức
biến mất, và cái thế giới thực lại hiện ra trước mắt nó, nó đứng dậy, ngáp
dài rồi duỗi mình như thể vừa rồi nó đã ngủ thật.

Chuyến đi ấy thật là gian khổ, với khối bưu kiện trình trịch kéo theo

sau, và công việc nặng ngọc làm lũ chó kiệt sức dần. Khi tới Đoxân, chúng
sút hẳn cân và trông thật tiều tuỵ. Đáng lẽ ra chúng phải được nghỉ ít nhất là
10 ngày hoặc 1 tuần. Thế nhưng chỉ 2 ngày sau là chúng lại đã phải lên
đường, từ mé rặng Berơt tụt xuống bờ sông I-u-con, kéo theo 1 khối nặng
thư từ chuyển ra bên ngoài. Lũ chó mệt nhoài, những chàng lái xe cằn nhằn,
và 1 điều khiến tình hình càng thêm điêu đứng là ngày nào cũng có tuyết
rơi. Điều đó có nghĩa là mặt đường mềm nhũn ra, ma sát vào càng xe lớn
hơn, và đàn chó phải kéo nặng nhọc hơn. Tuy nhiên các chàng lái xe cũng
công bằng, và họ cố gắng hết sức chăm lo cho chúng.

Đêm đêm dừng lại, họ săn sóc đàn chó trước tiên. Chúng được ăn trước

khi người ăn, và mỗi người đều chăm nom xem xét các bàn chân của lũ chó
xong rồi mới lo sắp xếp chỗ ngủ cho mình. Tuy vậy, sức khoẻ của chúng
vẫn suy sụp dần. Kể từ đầu mùa đông, chúng đã chạy 1800 dặm quả là thấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.