JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 1091

lại ngã vật xuống, mãi đến lần thứ 3 mới đứng lên được. Còn Bấc thì không
động đậy. Nó nằm lặng nguyên chỗ nó đã gục xuống. Ngọn dây roi ngoạm
vào thân nó hết miếng này đến miếng khác nhưng nó không kêu rên mà
cũng không vật vã. Nhiều lần Thoóctơn quay ngoắt sang định lên tiếng,
nhưng anh lại thôi. Nước mắt anh ứa ra cay cay trong mắt, và trong khi
ngọn roi cứ tiếp tục vụt xuống tới tấp, anh đứng dậy và đi đi lại lại bồn
chồn, lưỡng lự.

Đây là lần đầu tiên Bấc không tuân theo ý chủ, chỉ riêng điều này thôi

đã đủ làm cho Han giận điên tiết lên rồi. Han bỏ chiếc roi, chuyển sang
dùng chiếc dùi cui theo lệ thường. Dưới cơn mưa xối xả của những đòn
nặng chuỳ hơn đang giáng xuống thân nó, Bấc vẫn không chịu nhúc nhích.
Giống như lũ bạn nghề của nó, nó có thể có đủ sức để đứng dậy được, thế
nhưng không giống như bọn chúng, nó quyết định không đứng dậy. Nó lờ
mờ cảm thấy là cái kết cục bi thảm sắp xảy đến. Cảm giác ấy đã rộ lên
mạnh mẽ bên trong nó khi nó kéo chiếc xe đi vào bờ, và cứ ám ảnh nó mãi
không thôi. Suốt ngày nó đã cảm thấy dưới bên chân nó là băng chỉ còn 1
lớp mỏng, ruỗng nát bên dưới, từ sự cảm thụ đó, chỉ trong tầm tay nữa thôi,
ở ngay trên khoảng băng trước mặt kia, nơi chủ nó đang cố thúc nó phải
bước tới. Nó quyết không chịu động đậy. Nó đã chịu đau đớn quá rồi, đã
suy nhược quá mức rồi nên những đòn đánh xuống không còn gây đau đớn
vì lắm nữa. Và vì những đòn ấy cứ tiếp tục giáng xuống mình nó, tàn lửa
của sự sống bên trong nó lung linh chập chờn và mờ dần, gần như muốn tắt
ngấm. Nó cảm thấy thân thể nó tê liệt đi 1 cách lạ thường. Dường như là từ
1 khoảng cách xa xăm nào đó, nó nhận biết là nó đang bị đánh. Những cảm
giác đau đớn cuối cùng dần dần tách rời ra khỏi nó. Nó không còn cảm thấy
gì nữa mặc dù nó còn nghe được rất lơ mơ tiếng quật của chiếc dùi cui vào
thân thể nó. Nhưng phải đâu là thân thể của nó nữa? Hình như cái vật bị
đánh ở mãi tận nơi nào xa lắc.

Thế rồi, đột nhiên, không 1 dấu hiệu báo trước gào lên 1 tiếng lạc

giọng nghe như tiếng rú của loài thú. Giôn Thoóctơn đâm bổ vào con người
đang vung chiếc dùi cui. Han bị hất bật nhào về phía sau, như bị 1 thân cây
đổ quật ngã. Mecxêđét thét lên 1 tiếng thất thanh. Sác nhìn sửng sốt, lau vội
đôi mắt ướt nhoà nhưng cả người cứng đơ không đứng dậy được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.