JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 1089

đôi mắt Bấc mờ đi vì quá suy nhược, nó chỉ còn có thể cố gắng dõi theo cái
bóng chập chờn của vệt đường mòn và dựa vào xúc giác mơ hồ dưới những
bàn chân để đi cho đúng.

Thời tiết đang xuân, thật là tươi đẹp, nhưng cả chó lẫn người đều

không nhận thấy điều đó. Cứ mỗi ngày trôi qua, mặt trời lại mọc sớm hơn
và lặn muộn hơn 1 ít. Khoảng 3h sáng trời đã rạng, và đến buổi chiều, bóng
hoàng hôn vương vất mãi cho đến 9h tối. Suốt ngày dài là ánh nắng rực rỡ.
Sự yên lặng rùng rợn ma quái mùa đông đã phải lùi bước nhường chỗ cho
tiếng rỉ rắc vĩ đại của muà xuân, sự sống đang thức giấc tiếng rì rào trỗi dậy
khắp nơi trên mặt đất, chan chứa niềm vui cuộc sống. Có cất lên từ những
vật đang hồi sinh và chuyển động trở lại, những vật như đã chết và đã im
lìm bất động trong suốt những tháng dài đông giá. Từ các cành liễu và cành
dương hoàn điệp, bật tung ra những chồi non mơn mởn. Những bụi cây và
những dây leo khoác tấm áo mới xanh tươi. Họ hàng nhà dế ca hát suốt
đêm, còn ban ngày thì mọi thứ sinh vật biết bò, biết trườn đều hối hả xông
ra, tung tăng ngoài ánh nắng. Gà gô và chim gõ kiến kêu vang và gõ nhịp
trong rừng. Những bày sóc chuyện trò ríu rít, chim hót líu lo, và trên cao
vang tiếng kêu của từng đàn ngỗng trời từ phương Nam bay lên thành đội
hình mũi nhọn duyên dáng xuyên qua khung trời.

Từ mọi lưng đồi vẳng đến tiếng nước róc rách, tiếng nhạc của những

dòng suối ẩn kín. Mọi thứ đều thoát dần ra khỏi băng tuyết đang tan, vặn
mình, phát ra tiếng nứt rạn tanh tách. Dòng sông I-u-con đang ráng sức vào
phá khối băng kìm chặt nó để được sổ lồng. Nó xói mòn ở bên dưới, ông
mặt trời ăn mòn ở bên trên. Những lỗ hổng hình thành, những khe nứt há ra
rồi toạc dài, trong khi toàn bộ từng mảng băng mỏng tụt hẳn xuống lòng
sông.

Và ở giữa tất cả nhứng sự bật tung, vùng ra, sôi lên rộn ràng đó của sự

sống đang thức giấc, dưới ánh mặt trời chói lại và trong làn gió nhẹ thoảng
qua dịu dàng, 2 gã đàn ông, ả đàn bà và đàn chó loạng choạng bước đi, như
những du khách dấn mình vào cõi chết.

Với lũ chó rũ rượi, Mecxêđét khóc lóc và ngồi trên xe, Han nguyền rủa

lung tung và Sác đôi mắt đăm chiêu ướt át, đoàn người và chó thất thểu
bước vào khu cắm trại của Giôn Thoóctơn ở cửa sông Hoaitơ. Khi họ dừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.