JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 1207

Bởi vậy, ngay trước khi có dấu hiệu ngày đã bắt đầu, họ đã nhổ trại,

chất đồ lên xe, thắng chó vào, rồi ngồi co ro bên đống lửa đợi giờ lên
đường. Họ cũng không còn dừng lại để ăn trưa nữa. Hiện nay họ đã không
theo kịp tốc độ dự kiến; và cứ mỗi mộ ngày trôi qua là họ thêm thâm lạm
vào cái mức chênh lệch mà họ đã nhìn được lúc trước. Có những ngày họ
chỉ đi được mười lăm dặm hoặc chỉ mười hai dặm. Có một đoạn đường quá
xấu đến nỗi trong hai ngày mà họ chỉ đi được có chín dặm vì ba lần phải trở
lui, bỏ đường sông để vác xe cộ và đồ đạc đi vòng theo đường núi.

Cuối cùng họ cũng vượt qua được Sông Năm Mươi Dặm đáng sợ để

đến Hồ Le Barge. Nhìn Ánh Sáng Ban Ngày đã chào mừng việc đi thoát
được sông Năm Mươi Dặm bằng cách bám đường trễ hơn mọi khi. Vào lúc
mười một giờ sáng họ bắt đầu đi vào vùng hồ. Lúc ba giờ chiều, khi đêm
Bắc Cực đã buông xuống, họ nhìn thấy bờ bên kia củ nó. Ánh Sáng Ban
Ngày ngắm những ngôi sao mộc sớm để định phương hướng. Lúc tám giờ
tối, họ đã bỏ vùng hồ phía sau lưng và đi vào vùng cửa sông Lewes(2). Ðến
đây họ nghỉ chân nửa giờ đồng hồ để hâm lỏng mấy khoanh đậu đã nấu sẵn
với thịt để ăn và quăng cho đám chó thêm một khẩu phần cá nữa. Xong
xuôi họ ngược dòng sông đi tiếp cho để một giờ sáng mới hạ trại ngủ đêm.

Ngày hôm sau đó họ đã đi mười sáu giờ liền. Lũ chó mệt đến độ không

thể cắn nhau hoặc ngay cả gầm gừ nữa. Còn Kama thì trong mấy dặm
đường cuối cùng rõ ràng là phải đi khập khiễng. Vậy mà mới sáu giờ sáng
hôm sau, Ánh Sáng Ban Ngày lại lên đường.

Ánh Sáng Ban Ngày vẫn không giảm tốc độ đi. Cứ mỗi ngày mười hai

giờ họ bám đường, sáu giờ trong khoảng tranh tối tranh sáng, sáu giờ trong
màn đêm. Họ để ra ba giờ để nấu ăn, vá đai cương, dựng trại và nhổ trại.
Chín giờ còn lại, cả chó lẫn người lăn ra ngủ say như chết. Cái sức khoẻ sắt
thép của Kama đã bị bẻ gãy. Cử động của hắn chậm dần, cơ bắp không còn
dẻo dai nữa và hắn cứ đi khập khiễng suốt. Vậy mà hắn vẫn ráng sức chịu
đựng, không trốn tránh công việc mà cũng không ca thán dù chỉ một lời.
Mặt Ánh Sáng Ban Ngày trông hốc hác và mệt mỏi, song nhờ cái cấu tạo
thân thể tuyệt hảo của mình, anh vẫn tiếp tục, tiếp tục một cách không
thương tiếc. Trong đầu óc Kama, chưa lúc nào lại thần thánh như những
ngày cuối cùng của cuộc hành trình xuyên về phương nam này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.