JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 1212

quãng đường bảy mươi dặm vừa qua cũng đã biết thành băng dính đầy vào
bộ râu đó.

Việc anh xuất hiện trong căn phòng thật ngoạn mục và giật gân, và anh

hiểu điều đó. Đây là cuộc đời anh, và anh đang sống cuộc đời đó đúng vào
giai đoạn sung mãn nhất của nó. Trong đám bạn bè của mình, anh là một
con người vĩ đại, một vị anh hùng miền Bắc Cực, một người vừa vượt qua
hai ngàn dặm đường, nay lại lao vào phòng rượu dẫn theo cả chó, cả xe, cả
thư tư, cả thổ dân, và tất cả những thứ lỉnh kỉnh cá nhân khác. Anh vừa lập
thêm một chiến công sẽ làm cho khắp vùng sông Yukon ca ngợi tên tuổi
mình: anh, Ánh Sáng Ban Ngày, vua của những kẻ vượt đường trường và
điều khiển chó.

Anh ngạc nhiên một cách thích thú khi nghe tiếng reo hò chào đón

mình vang lên và khi thấy mọi chi tiết quen thuộc của quán Tivoli vẫn còn
đó - nào là chiếc quầy dài với dãy chai rượu, những bàn bài, cái lò sưởi lớn,
nào là người cân vàng, các nhạc công, cả đàn ông lẫn phụ nữ, Mộng Trinh,
Celia, Nellie, rồi McDonald, Bettles, Billy Rawlins, Olaf Henderson, Doc
Watson; tất cả mọi cái vẫn cứ y hệt như vào ngày anh từ giã chúng vậy, mà
cũng có vẻ như anh đang ở đúng vào cái ngày ấy nữa chứ. Sáu mươi ngày
đi không nghỉ qua các vùng hoang vu tuyết trắng vừa qua như xa lắc đầu
rồi, như không hề có ấy. Tất cả chỉ như là một chuyện nhỏ nhặt trong
thoáng giây. Anh phải liếc nhìn chiếc xe trượt tuyết với những túi đựng thư
bằng vải thô để tự khẳng định chuyện sáu mươi ngày qua anh đã vượt được
hai ngàn dặm trên băng là có thật. Như thể trong mơ, anh đưa tay bắt những
bàn tay chìa về phía mình. Anh chợt cảm thấy hứng thú khôn cùng. Ðời thật
tuyệt diệu và anh thấy yêu nó quá. Anh hít một hơi dài rồi la lên:

- Người thắng bao và tớ là người chiến thắng, phải không nào? Cố đi

các bạn cố tri, ai uống gì cứ gọi. Còn kia là thư của các bạn được đưa thẳng
từ Dyea về. Không có phỉnh phờ gì đâu. Cứ tháo dây ràng ra rồi lội cả vào
mà lấy?

Một chục đôi bàn tay vội nắm lấy dây ràng. Ngay lúc đó, anh chàng thổ

dân miền Hồ Le Barge, lúc này đang lom khom tháo dây ràng, bỗng đứng
thẳng dậy một cách loạng choạng. Hắn đưa mắt nhìn chằm chằm chung
quanh mình một cách dữ tợn, bởi vì hắn đang cảm thấy một điều gì đó thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.