càng uống rượu ít đi. Cái thay đổi triệt để nhất bây giờ là, ngoại trừ những
lúc phải bám đường, còn thì anh không tự nấu ăn nữa.
Một tay thợ mỏ hết thời bây giờ sống cùng với anh trong căn phòng
làm bằng gỗ ghép của anh và nấu ãnh cho anh. Nhưng thức ăn thì vẫn thế,
vẫn thịt muối, đậu, bột, mận, quả khô và gạo. Ngay cách ăn mặc cũng vẫn
như xưa, vẫn quần bảo hộ, vớ Ðức, ngày da đanh kiểu thổ dân, áo sơ mi dạ,
nón lông thú và áo choàng may bằng vỏ chăn.
Trong mùa đông năm 1896 đó, khu Dawson phát triển rất nhanh. Tiền
đổ vào túi Ánh Sáng Ban Ngày nhờ việc bán những lô đất mà trước kia anh
đã mua với giá rẻ để dân đổ về đây dựng nhà. Có tiền trong tay, anh lập tức
đầu tư nó vào chỗ khác để sinh lợi. Thật ra việc dùng hết tiền mới kiếm
được đầu tư cả vào những chuyện khác để sinh lời như vậy đất nguy hiểm,
nhất là ở vùng không có mỏ mà chỉ và có vàng lẫn trong đất như vậy.
Nhưng Ánh Sáng Ban Ngày lao vào cuộc chơi mà mắt vẫn mở to.
- Các cậu cứ đợi cho đến khi ngoài kia biết tin trong này đang khai quật
được vàng, - anh nói với mấy người bạn cố cựu lúc đang ngồi trong quán
Sừng Hươu - Ðến mùa xuân năm sau thì tin đó mới lọt được ra ngoài. Lúc
đó thiên hạ sẽ đổ xô về đây làm ba đợt. Ðợt mùa hè, họ sẽ đi người không;
đợt mùa thu, họ sẽ đem theo dụng cụ lỉnh kỉnh, và đợt mùa xuân vào năm
sau nữa sẽ có khoảng năm mươi ngàn người. Các cậu sẽ chẳng còn thấy
được phong cảnh ở đây nữa, vì lúc đó đã dầy đặc những dân mới đến.
Trước mắt sẽ có đợt mùa hè và mùa thu năm 1897. Lúc đó thì các cậu sẽ
làm gì nào?
- Còn cậu thì làm gì nào?- một người bạn hỏi lại.
- Chẳng làm gì cả,- Ánh Sáng Ban Ngày đáp - Vì tớ đã làm tất cả mới
thứ rồi. Tớ đã mướn cả chục toán thợ cho rải suốt dọc phía trên sông Yukon
để đốn gỗ. Khi băng trên sông bắt đầu vỡ thì bè của họ sẽ chở gỗ về đây.
Nhà cửa. Ðó là thứ mà người ta sẽ cần mua với giá cao vào mùa thu tới. Và
gỗ nữa, giá nó sẽ cao vọt. Tớ đang cho chở hai trại cưa qua đường đèo. Khi
băng trên hồ tan, người ta sẽ chuyển chúng về đây, Nếu các cậu có nghĩ đến
việc mua gỗ lúc này thì tớ sẵn sàng ký giao kèo với các cậu. Cứ ba trăm đô-
la một ngàn cây chưa xẻ.