JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 1292

khoai tây, một cây dương cầm vĩ đại, hoặc một cái xe du lịch bảy chỗ ngồi,
tất cả đều do lao động mà có. Sau khi đã được lao động sản xuất ra, chúng
được phân phối, và đây là lĩnh vực mà trò lừa đảo mon men vào. Ánh Sáng
Ban Ngày chẳng bao giờ thấy những đứa con của chai phồng có đàn dương
cầm để chơi và có ô tô để đi. Chuyện này chỉ có thể dùng cái trò lừa đảo thì
mới giải thích được thôi. Có cả mười ngàn hoặc cả trăm ngàn người thức
suốt đêm trường để nghĩ kế làm sao chen vào được giữa người thợ và sản
phẩm do anh ta làm ra. Bọn này chính là lũ thương gia. Khi mà họ đã chen
vào giữa người thợ và sản phẩm, họ sẽ thu được một phần tiền lời. Phần
tiền lời lớn hay nhỏ khống tuỳ thuộc vào luật công bằng, mà tuỳ thuộc vào
sức mạnh và sự bẩn thỉu của họ. Luôn luôn là cái kiểu lập luận "bọn lao
động chịu đựng được mà". Anh thấy tất cả bọn thượng gia ai cũng nghĩ như
vậy.

Một hôm, cảm thấy vui vui sau một bữa ăn trưa đầy đủ và mấy ly rượu

cốc tay, anh bắt chuyện với tay điều khiển thang máy tên Jones. Jones gầy
guộc, đầu tóc bù xù, vóc dáng đã ra vẻ người lớn, luông luôn có vẻ muốn
gây gổ với khách. Chính điều này làm Ánh Sáng Ban Ngày chú ý đến anh
ta, và chẳng bao lâu đã tìm hiểu được tại sao anh ta lại như thế. Theo sự xếp
loại có tính chất gây hấn của anh ta thì anh ta vốn là một người vô sản
muốn kiếm sống bằng nghề viết lách. Bị các tạp chí từ chối, anh buộc lòng
phải đi tìm cái ăn chốn ở trong một thung lũng nhỏ ở Petacha cách Los
Angeles không đầy một trăm dặm. Ban ngày anh ta lao động, ban đêm anh
ta học thêm và viết lách chút ít. Nhưng bọn chủ công ty hoả xa đã bòn rút
của anh ta theo cái kiểu "bòn lao động chịu đựng được mà". Petacha là một
thung lũng hẻo lánh, chỉ sản xuất được ba thứ: bò, củi và than đốt. Giá cước
chuyên chở bò mỗi toa là tám đô-la. Jones giải thích là vì bò có chân, nếu
thuê người chăn đến Los Angeles thì sẽ mất một số tiền công bằng với tiền
chuyên chở trên xe lửa. Nhưng củi lại không có chân nên bọn chủ hoả xa
lấy đúng hai mươi bốn đô-la tiền cước trở củi mỗi toa. Sự tính toán như vậy
kể cũng được, bởi vì sau mười hai tiếng đồng hồ lao động cật lực mỗi ngày
và trừ tiền cước chuyên chở củi đến Los Angeles ra, thợ đốn củi còn lời
được đúng một đô-la sáu mươi xu. Jones tính qua mặt công ty hoả xa bằng
cách biến gỗ thành than. Theo tính toán của anh ta thì như vậy sẽ lời hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.