JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 1538

“click” nhỏ nhưng chát chúa. Người đàn ông phía trước hắn nghĩ rằng ông
có nghe thấy tiếng “click” đó nhưng không chắc chắn lắm.

“Cảnh sát rất hoang mang” - Tờ báo viết. “Nạn nhận là một người lạ

vừa đến thành phố, cũng hoang mang như vậy. Anh ta nói rằng không biết
một người nào hay một nhóm người nào có khả năng muốn lấy mạng anh.
Anh cũng không nhớ là có nghe tiếng “click” hay không. Anh chỉ cảm thấy
rõ cái chấn động kinh khủng khi phi đạn xâm nhập vào cơ thể anh. Trung sĩ
điều tra O’Conell tin rằng vũ khí sử dụng phải là súng hãm thanh, nhưng
Trưởng phòng điều tra Randall đã bác bỏ giả thuyết này. Ông tuyên bố rất
am tường các loại súng hãm thanh và không tin rằng một loại súng như vậy
lại có thể được sử dụng trong một đám đông dày đặc mà không có ai thấy”.

- Chính là Xếp, không còn nghi ngờ gì cả - Murgweather bảo đảm với

Hall vài phút sau đó - Ông vẫn còn ở trong thành phố. Anh cảm phiền báo
cho Denver, San Francisco, New Orleans về biến cố này. Chính Xếp phát
minh ra loại vũ khí đó. Ông đã đưa cho Harrison mượn vài lần, và Harrison
luôn trả lại ông sau khi sử dụng. Ở đạn chứa khí nén được buộc vào người,
phía dưới cánh tay hay bất cứ nơi nào thuận tiện nhất. Toàn thể bộ máy băn
đó không lớn hơn một khẩu súng lục đồ chơi và có thể được giấu gọn trong
lòng bàn tay. Từ giờ trở đi, chúng ta phải vô cùng cẩn thận.

- Tôi đâu có bị nguy hiểm - Hall đáp - Tôi chỉ giữ vai trò Quyền thư ký,

và tôi cũng không phải là một thành viên.

- Tôi rất mừng rằng Haas sẽ hồi phục - Murgweather nói - Hắn là một

người rất đáng quý và là một học giả. Tôi đánh giá cao nhất trình độ trí thức
của hắn, mặc dù đôi khi hắn tỏ ra quá nghiêm nghị, và tôi e rằng hắn khá
thích thú việc giết người.

- Ông không thế sao? - Hall vội hỏi.
- Không, và những người khác cũng không, chỉ trừ Haas. Khí chất của

hắn thích hợp với việc đó. Tôi xin nói với anh rằng mặc dù tôi đã trung
thành thực hiện những nhiệm vụ Văn phòng giao và lương tâm tôi tin tưởng
rằng những hành độnh của tôi là hợp với lẽ phải, cứ xong mỗi lần xử tử tôi
lại thấy ray rứt dằn vặt. Tôi biết cảm giác đó là ngu ngốc, nhưng tôi không
thể nén nó xuống. Anh biết không, sau vụ giết người đầu tiên tôi nôn mửa
cả đêm. Tôi đã viết một chuyên khảo vấn đề này, đương nhiên không phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.