lòng tôi khoan khoái. Gần sáng, nhờ các anh em thuyền chài chèo riết,
chúng tôi đến đảo Marin. Chúng tôi nằm ở đó suốt ngày không ló mặt ra
ngoài và đêm hôm sau, nhờ nước triều lên và có gió mát thổi đi, chúng tôi
vượt vịnh San Pablo trong hai giờ và chúng tôi đi ngược dòng sông
Petaluma.
Mấy con ngựa đã chờ sẵn ở đây cùng với một người đồng chí khác và
chúng tôi lập tức lên đường với ánh sao về phía Bắc, tôi thấy núi Sonoma
hiện lên lờ mờ, chúng tôi cứ theo đó dong cương. Chúng tôi bỏ lại phía bên
phải chúng tôi cái thành phố Sonoma cũ kỹ và đi thẳng lên một cái khe nằm
giữa những vách đá đầu tiên từ trong núi đâm ngang ra. Con đường cho xe
vận tải đi đã thành con đường rừng. Và con đường rừng đã thành con đường
hẹp để con bò đi, và con đường bò đi lại nhỏ dần rồi mất hẳn giữa những
đồng cỏ cao trên sườn núi. Chúng tôi thúc ngựa vượt qua đỉnh núi Sonoma.
Đó là con đường an toàn nhất. Chẳng có ai ở đây mà sợ họ chú ý đến chúng
tôi đi.
Tang tảng sáng, chúng tôi đã sang sườn núi phía bắc. Ngựa chúng tôi
lao qua rừng núichaparral 5 xuống những khe núi sâu thẳm mọc toàn thông
khổng lồ. Ngọn gió ấm áp cuối hè thổi nhè nhẹ như hơi thở. Đây là một
vùng quen biết cũ, tôi rất thích, cho nên tôi đi lên đầu để dẫn đường. Nơi ẩn
náu này là nơi của tôi, chính tôi đã chọn. Chúng tôi hạ cái dóng gỗ chắn
ngang và vượt qua một cánh đồng cỏ trên cao. Tiếp đó, chúng tôi đến một
quả đồi mọc toàn sồi và đi xuống một cánh đồng cỏ nhỏ hơn. Chúng tôi lại
leo lên một quả đồi khác và lần này chúng tôi dong ruổi dưới những hàng
câymadrono 6 quả đỏ chót và những cây manzanita [7] màu đỏ sẫm hơn.
Những ánh nắng đầu tiên chảy chan hoà trên lưng chúng tôi giữa lúc chúng
tôi leo dốc. Một đàn cun cút từ các bụi cây bay lên. Một chú thỏ rừng lớn
vụt qua đường chúngtôi đi, nhảy lanh lẹ như một con hươu. Rồi một chú
hoẵng sừng nguềnh ngoàng, cổ và vai nắng chiếu vàng chói hiện ra trên
đỉnh đồi trước mắt chúng tôi và chạy mất.
Chúng tôi đuổi theo một lúc, rồi lao xuống một con đường chữ chi, tới
một rặng thông khổng lồ hùng vĩ mọc bên một cái đầm nước xám xịt vì
quặng mỏ. Đường này tôi thuộc lòng từng bước. Ngày xưa một nhà văn bạn
tôi có một cái trại ở đây. Anh cũng đã thành một nhà cách mạng. Nhưng