JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 325

mặc đồng phục của bọn lính đánh thuê. Từ bên ngoài, tiếng bom nổ như
thấm qua những bức tường kiên cố lọt vào. Tôi đang ở trong một toà nhà
lớn và toà nhà này đang mắc đánh nhau với một toà nhà khác.

Một bác sĩ vào để băng bó cho tên lính bị thương và lúc đó tôi biết là

hai giờ chiều. Tôi vẫn chưa bớt nhức đầu. Viên bác sĩ bèn ngừng tay một lát
cho tôi uống thuốc an thần. Tôi nằm ngủ lại, và tỉnh dậy thấy mình ở trên
nóc toà nhà lớn. Trận chiến đấu ở đây đã chấm dứt, và tôi đang xem khinh
khí cầu tấn công các pháo đài. Một người đưa tay ra ôm ngang người tôi.
Tôi có cảm giác rất tự nhiên rằng đó là Ernest. Tôi chỉ lấy làm lạ rằng tại
sao tóc và lông mày anh lại xém đi như thế.

Thật hoàn toàn do may rủi mà chúng tôi gặp nhau trong cái thành phố

khủng khiếp này. Trước đó, anh không ngờ một tí nào rằng tôi đã rời New
York, và khi đi qua chỗ tôi nằm ngủ, lúc đầu, anh cũng không ngờ lại là tôi.
Tôi không thấy thêm về công xã Chicago được bao nhiêu nữa. Sau khi xem
khinh khí cầu tấn công, Ernest đưa tôi xuống một phòng ở giữa toà nhà. Tôi
nằm đó ngủ suốt buổi chiều và đêm. Sang ngày thứ ba, tôi ở nguyên trong
nhà. Đến ngày thứ tư, Ernest được bọn chỉ huy cho nghỉ phép và cấp cho
một cái ô-tô. Chúng tôi bèn đi khỏi Chicago.

Tôi đã hết nhức đầu, nhưng mệt nhừ cả thể xác lẫn tinh thần. Tôi ngồi

dựa lưng vào Ernest trên ô-tô, lãnh đạm nhìn bọn lính đang tìm cách cho xe
chạy ra ngoài thành phố. Cuộc chiến đấu vẫn diễn ra, nhưng chỉ lẻ tẻ ở một
vài nơi. Có những chỗ cả một khu phố lọt vào tay các đồng chí, nhưng
những khu phố này đều bị những đơn vị rất đông, rất mạnh bao vây trong
hàng trăm chiếc bẫy và không tài nào liên lạc được với nhau. Trong khi đó,
bọn địch tìm mọi cách để bắt họ ra hàng. Hàng tức là chết, vì chúng có tha
ai đâu! Thành thử họ chiến đấu anh dũng đến người cuối cùng [3].

Mỗi lần chúng tôi lại gần những nơi như thế, bọn lính gác đều bắt

chúng tôi quay lại và đi vòng. Một lần, chỉ có mỗi một con đường để vượt
hai vị trí rất mạnh của các đồng chí, và con đường này băng qua một khu đã
cháy trụi nằm giữa hai vị trí đó. Ở cả hai phía, chúng tôi nghe rõ mồn một
tiếng chiến tranh gào thét, giữa lúc chiếc ô-tô len lỏi qua những đống gạch
vụn còn bốc khói và những bức tường xiêu vẹo. Nhiều lúc, đường đi bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.