Tôi chỉ cho thuyền trưởng Oudouse coi, nhưng ông ta cho biết là vẫn
theo dõi nó sụt xuống từ mấy giờ đồng hồ rồi. Chẳng có thể làm gì để đối
phó với sự việc đó, nhưng thuyền trưởng đã cố gắng rất nhiều. Ông ta cho
gỡ các cánh buồm nhẹ, hạ nó thấp hẳn xuống thành những vải che bão, căng
giây cấp cứu, rồi đợi gió đến. Cái lỗi lầm của ông là việc đó ông đã thi hành
sau khi gió nổi lên. Ông cho thuyền ngừng lại khi buồm hạ xuống ở phía
trái, một biện pháp thích ứng khi thuyền ở phía dưới đường xích đạo nếu -
đây mới là điều rắc rối - nếu ta không ở vào hướng đi trực tiếp của trận bão
biển.
Nhưng chúng tôi lại đang ở ngay đúng hướng bão. Tôi biết thế vì nhận
thấy gió thổi dữ dội đều đều và chiếc phong vũ biểu cứ sụt xuống đều đều.
Tôi muốn bảo ông ta quay thuyền và cho nó chạy theo hướng gió chếch một
phần tư hông thuyền về bên tả, cho tới khi phong vũ biểu không còn sụt
xuống nữa mới dừng lại. Chúng tôi cãi nhau mãi làm ông ta nổi cơn thịnh
nộ điên cuồng, nhưng ông vẫn không chịu nhượng bộ. Cái khổ hơn nữa là
tôi không thể làm cho những tay buôn ngọc trai kia hưởng ứng lời đề nghị
của tôi. Vì dù sao, tôi là cái gì mà biết về biển cả với cách đi biển rành hơn
một viên thuyền trưởng đã tốt nghiệp đàng hoàng, Tôi biết đó là điều họ
đang nghĩ trong óc họ.
Tất nhiên sóng biển dâng lên dữ dội theo trận cuồng phong, và tôi
không tài nào quên được ba đợt sóng đầu tiên mà chiếc Petite Jeanne phải
chịu đựng. Nó ngừng hẳn lại như các tàu bè khác khi phải đi ngược chiều
gió, và đợt sóng đầu tiên dâng tràn hẳn lên thuyền. Những dây cấp cứu chỉ
cóích cho người khỏe mạnh, nhưng lần này chúng cũng chẳng hiệu nghiệm
mấy khi đàn bà, con nít, chuối dừa, heo và các hành lý cùng những người
ốm, người đang hấp hối đã bị sóng đánh dạt đi, xô cả vào nhau thành một
khối vừa rên la, vừa kêu khóc.
Đợt sóng thứ hai đánh gẫy hết những lan can tàu, quăng chúng nằm
bừa bãi trên boong, và khi mạn đuôi tầu chìm xuống, mũi tàu chổng ngược
lên trời thì tất cả đám người khốn nạn và hành lý của họ đều bị tuôn xuống
phía lái. Thật là một trận bão người. Thôi thì người nằm ngược, kẻ nằm
xuôi, người nằm nghiêng, lăn lộn hàng bao nhiêu vòng, xoắn vào nhau lúc
nhúc, loi nhoi, và giãy giụa. Thỉnh thoảng có người nắm được cái cột hay