JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 417

tiền cắt vụng, vết nhăn chạy dài trên vai áo, một loạt những đường nhăn ở
ống tay áo làm nổi lên bắp thịt cuồn cuộn.

Trong khi vung tay lẩm bẩm nói gã có làm gì đâu, gã vẫn tuân theo lời

mời của nàng, cố lèn mình trong chiếc ghế. Gã còn đủ thì giờ thán phục vẻ
nhẹ nhàng ở nàng khi nàng ngồi xuống, rồi gã mới lảo đảo bước tới cái ghế
đối diện nàng, hết sức ngượng về sự vụng về của mình. Đối với gã đây quả
là một điều mới mẻ. Suốt đời cho đến tận lúc này, gã chẳng hề để ý xem là
mình duyên dáng hay vụng về. Những ý nghĩ ấy không bao giờ đến với đầu
óc gã. Gã rón rén ngồi xuống mép ghế, rất lúng túng về đôi tay của mình.
Để đâu cũng thấy vướng. Arthur đi ra khỏi phòng, và Martin Eden nhìn
theo bằng con mắt thèm muốn. Gã thấy bối rối khi phải ở lại một mình
trong căn phòng với người con gái thanh tao này, không có một anh chủ
quán để gọi lấy rượu, không một chú hầu bàn để sai ra góc phố kiếm một
hộp bia, rồi dùng thứ đồ uống xã giao ấy để bắt đầu câu chuyện vui giữa
bạn bè.

“Ông Eden, cái sẹo ở cổ ông nó to quá!” Người con gái nói, “sao vậy?

Chắc hẳn là do một cuộc phiêu lưu nào đó.”

“Thưa cô,” gã liếm đôi môi khô, hắng giọng nói, “một tên Mexico cầm

dao. Một trận đánh lộn. Sau khi tôi gạt băng con dao đi, nó định ngoạm cắn
đứt mũi tôi.”

Tuy gã kể rất tồi, nhưng trong cặp mắt gã là hình ảnh rực rỡ của cái

đêm oi bức đầy ánh sao ở Salina Cruz, dải bờ biển trắng, ánh đèn của những
chiếc thuyền chở đường bỏ neo nơi bến cảng, tiếng nói của những thủy thủ
say rượu ở xa xa, những người phu bốc vác chen đẩy nhau, sự điên cuồng
bốc lửa trên gương mặt tên Mexico, đôi mắt thú dữ lóe lên trong ánh sao,
lưỡi thép đâm vào cổ gã, máu vọt ra, đám đông và những tiếng la hét, hai
thân hình, gã và tên Mexico ghì chặt lấy nhau, lăn tròn, lăn tròn, cầy cát lên
và đâu đây ở phía xa, âm thanh dìu dặt của cây lục huyền cầm. Bức tranh là
như vậy, nhớ lại, lòng gã rung động, tự hỏi không biết người vẽ bức tranh
thuyền buồm dẫn đường treo trên tường kia có thể vẽ được cảnh đó chăng.
Dải bờ biển cát trắng, những vì sao, ánh đèn của những thuyền chở đường
phải nổi lên, gã nghĩ thế, và ở giữa, trên bãi cát, đám đông sẫm đen vây
quanh hai người đang vật lộn. Con dao chiếm một vị trí trong bức tranh, gã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.