JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 502

thường nhìn thấy trong phòng thí nghiệm. Martin cứ mò mẫm qua những
trang sách nặng nề, choán ngợp với những mấu chốt dễ thấu hiểu bản chất
của sự vật. Trước kia gã vẫn quan niệm thế giới là thế giới, nhưng bây giờ
gã đã hiểu được cấu tạo của nó, tác dụng và phản tác dụng của lực và vật
chất. Những lời giải thích tự phát đối với những vấn đề cũ trước đây luôn
luôn nẩy ra trong trí óc gã. Những định luật về đòn bẩy, về ròng rọc làm cho
gã say mê, và óc gã lại miên man quay về với những cần trục, những ròng
rọc, những pa lăng

[49]

trên tàu biển. Lý thuyết về hàng hải khiến cho con tàu

có thể đi không lạc trên biển cả không có đường đi, đối với gã bây giờ đã
được giải thích rõ ràng. Những bí mật của bão, mưa, thủy triều đã được phát
lộ ra, lý do tại sao có những luồng gió mậu dịch

[50]

làm cho gã ngạc nhiên tự

hỏi không biết mình viết bài về gió mậu dịch Đông Bắc có quá sớm không.
Dù sao gã cũng thấy rằng bây giờ gã có thể viết nó chắc hay hơn nhiều. Một
buổi chiều, gã cùng với Arthur đến trường đại học California, gã nín thở và
với một niềm kinh sợ có tính chất tôn giáo, gã đi qua các phòng thí nghiệm,
nhìn những cuộc thí nghiệm chứng minh và nghe một giáo sư vật lý lên lớp
cho các sinh viên.

Nhưng gã vẫn không sao nhãng việc viết. Suối truyện ngắn tuôn ra

dưới đầu ngọn bút gã, và gã còn để thì giờ làm những bài thơ đơn giản –
loại thơ mà gã thấy được in trên các tạp chí. Gã còn luẩn quẩn mất hai tuần
lễ để hoàn thành một vở bi kịch bằng thơ không vần, nhưng bản thảo đã gửi
đến năm bảy tờ tạp chí đều bị gửi trả lại ngay khiến gã choáng váng cả
người. Rồi gã phát hiện được Henley, và gã viết ngay một loạt những bài
thơ về biển dựa theo tập “Những cảnh trong bệnh viện”

[51]

. Đó là những bài

thơ đơn giản của ánh sáng và màu sắc, của ảo mộng và phiêu lưu. “Những
bài ca về biển,”
gã đặt cho chúng một cái tên như vậy và coi đó là tác phẩm
hay nhất từ trước đến giờ của gã. Tất cả có ba mươi bài, hoàn thành trong
một tháng, mỗi ngày làm một bài sau khi đã viết xong phần về tiểu thuyết
trong kế hoạch thường ngày: công việc một ngày của gã bằng công việc cả
tuần của một nhà văn thành công bình thường. Lao khổ đối với gã không có
nghĩa lý gì. Đó không phải là lao khổ. Gã chỉ cần tìm lời, và tất cả cái đẹp
cái kỳ lạ chứa chất hàng bao năm nay sau đôi môi không nói được nên lời,
bây giờ tuần ra thành một dòng thác mạnh mẽ, hung dữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.