JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 527

thôi, chẳng có ý nghĩa lý gì. Tôi không hiểu một chút gì về cái đẹp. Nhưng
bây giờ tôi đã hiểu, hay nói cho đúng hơn, tôi vừa mới bắt đầu hiểu. Giờ
đây, ngọn cỏ này đối với tôi đẹp hơn vì tôi biết được tại sao nó là cỏ, biết
được những tác dụng hóa hợp bí ẩn của mặt trời, của mưa, của đất đã tạo nó
thành cỏ. Chứ sao, trong lịch sử cuộc sống của bất cứ ngọn cỏ nào cũng đều
có chuyện mơ mộng, đúng thế, mà còn có cả phiêu lưu mạo hiểm nữa. Chỉ
nghĩ thế thôi cũng đủ làm cho lòng tôi rung động. Khi nghĩ tới tác dụng của
lực và vật chất và tất cả cuộc vật lộn sống còn khủng khiếp của nó, thì tôi
cảm thấy dường như tôi có thể viết được một thiên anh hùng ca về cỏ.”

“Anh nói hay quá!” Nàng nói, vẻ lơ đãng và gã nhận thấy nàng đang

đăm đăm nhìn gã.

Trong giây lát, gã thấy bối rối, lúng túng, máu dồn lên đỏ rực cả mặt,

và cổ.

“Tôi hy vọng rằng tôi đang học tập để nói,” gã ấp úng. “Hình như trong

tôi có nhiều cái tôi muốn nói, nhưng những cái đó lớn quá, tôi không thể
tìm được cách nào để nói ra những cái thật sự trong tôi. Đôi khi tôi thấy
hình như cả thế giới, cả cuộc đời, mọi vật ngự trị trong tôi, chúng thúc giục
tôi phải thay chúng mà nói lên. Tôi cảm thấy, ôi… tôi không thể nào diễn
đạt được. Tôi cảm thấy cái lớn lao của nó, nhưng khi nói tôi lại bập bẹ như
một đứa trẻ thơ. Biến đổi những ý nghĩ, nhưng cảm giác được thành lời –
viết hay nói – làm sao khi vào trong người đọc, người nghe, lời ấy biến đổi
trở lại cũng thành những ý nghĩ, những cảm giác giống hệt như trước, thì
đấy là một việc làm lớn lao. Đó là một nhiệm vụ cao quý. Cô nhìn xem, tôi
vùi mặt tôi vào đám cỏ, làn hương tôi hít qua lỗ mũi làm cho tôi run lên với
trăm ngàn ý nghĩa và mộng tưởng. Đó là hơi thở của vũ trụ mà tôi thở hít,
tôi đã biết câu ca và tiếng cười, thành công và đau khổ, đấu tranh và chết
chóc; và qua làn hương thơm của cỏ vì lý do này khác tôi trông thấy những
hình ảnh trỗi dậy trong óc tôi, tôi muốn kể lại những cái ấy với cô, với mọi
người. Nhưng tôi biết làm thế nào? Lưỡi tôi bị buộc chặt. Tôi đã thử bằng
lời nói, như bây giờ, để miêu tả cho cô rõ cái tác động của hương cỏ đối với
tôi. Nhưng tôi đã không thành công. Tôi chỉ mới đả động được đến một
chút bằng những lời nói vụng về. Những lời nói của tôi, tự tôi cũng thấy
lúng búng, ấy thế nhưng tôi vẫn thấy như nghẹn lại với niềm ao ước muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.