nao núng. Gã bắt đầu hết sức thận trọng, bởi vì gã khôn ngoan thừa biết tất
cả những mánh lới bần tiện và những thủ đoạn bẩn thỉu của đồng loại. Gã
để ý nhìn, chờ đợi rồi gã giả vờ lao vào một cách điên cuồng nhưng nửa
chừng ngừng ngay lại, vì gã trông thấy ánh kim khí loé lên.
“Giơ tay lên!” Gã thét. “Mày đã dùng quả đấm đồng để đánh tao!”
Hai bọn xông lên, gầm ghè. Chỉ trong một giây là sẽ thành một cuộc
loạn đả và như thế là gã mất cơ hội trả thù. Gã như điên lên.
“Chúng mày giãn ra!” Gã rít lên khàn khàn. “Hiểu không? Chúng mày
hiểu không?”
Cả hai bọn lùi lại. Chúng là những kẻ dã man, nhưng gã còn là kẻ dã
man hơn, một sinh vật khủng khiếp vượt lên trên chúng, chế ngự chúng.
“Đây là việc của tao, không đứa nào được dính vào. Đưa ngay quả đấm
đồng đây!”
Thằng Mặt phó mát, đã dịu đi một chút và hơi sợ đưa nộp ngay cá vũ
khí bần tiện.
“Chính mày đã lén đưa cho nó, cái thằng tóc đỏ đang lẩn vào trong bọn
kia,” Martin nói tiếp rồi quẳng quả đấm xuống nước. “Tao đã trông thấy
mày, nhưng không hiểu mày định làm cái trò gì. Nếu mày còn giở cái ngón
ấy ra nữa, tao đánh cho mất xác. Hiểu không?”
Chúng lại đánh tiếp, tuy đã mệt hết sức, mệt không thể tưởng tượng
được. Hai bọn dã man, tính khát máu đã thoả mãn, lúc này kinh hãi trước
cảnh đó, phải cùng nhau xin hai đứa thôi đánh nhau nữa. Và thằng Mặt phó
mát sẵn sàng gục xuống mà chết, hay là cứ đứng mà chết, một con quỷ xám
ngoét, hình thù không còn gì là của thằng Mặt phó mát nữa; bị đánh tơi bời,
nó đã dao động, nao núng lắm, nhưng Martin vẫn cứ lao vào, đấm túi bụi.
Rồi, sau một giây lát dài tưởng chừng một thế kỷ, thằng Mặt phó mát
đuối sức rất nhanh, trong cuộc hỗn chiến giữa những cú đấm giáng xuống
như mưa bỗng nghe một tiếng rắc, cánh tay phải của Martin thõng ngay
xuống. Một cái xương đã bị gãy. Mọi người đều nghe rõ và biết như vậy.
Thằng Mặt phó mát cũng biết như vậy, như một con hổ nó lao vào kẻ địch
đánh liên hồi. Bọn của Martin ào ra can thiệp. Choáng váng vì những cú
đấm tới tấp ấy, Martin chửi bới thô tục, quát chúng lùi lại, nấc lên, gầm lên
trong sự đau khổ và tuyệt vọng đến cực độ.