JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 56

Thời gian thấm thoát trôi qua. Khi bước chân đến tu-viện, nàng mới lên

8 tuổi; năm 16 tuổi, vừa lúc các bà phước liên lạc với các bề trện về việc
gởi nàng qua Hoa-Kỳ để bổ túc công việc giáo dục cho nàng, thì môt nguời
đàn ông thuộc bộ lạc của nàng tới tu viện nói chuyện với nàng. Gã đàn ông
đó làm cho El-Soo hơi kinh sợ. Trông hắn bẩn thỉu và giống như thằng
ngợm, dáng dấp thô bạo, mớ tóc rối bù có lẽ không bao giờ biết đến cái
lược. Hắn nhìn nàng với cặp mắt dè bỉu và không chịu ngồi xuống.

Hắn nói cộc lốc:” Anh cô chết rồi!”
El-Soo không lộ vẻ quá xúc động khi hay tin này vì nàng chỉ còn nhớ

mang máng tới anh nàng. Gã đàn ông mang tin nói tiếp: “Lúc này, cha cô
già yếu, sống trơ trọi một mình trong một căn nhà rộng thênh thang vắng
vẻ, cụ muốn cô về chăm sóc cho cụ.”

Nàng nhớ cụ ấy là Klakee-Nah, vị tù trưởng trong làng, người bạn của

các nhà truyền giáo và các thương-gia. Vóc người cao lớn, trông ông vạm
vỡ như một người khổng lồ với đôi mắt hiền từ và những cử chỉ oai phong,
đi đứng bệ vệ như ý thức được cái quyền thế thô sơ của mình.

El-Soo đáp: “Hãy nói với cha tôi là tôi sẽ về”.
Các bà phước rất buồn bực, thực vậy, nay không khác nào khúc củi kéo

ra khỏi đống lửa cháy lại trở về đống lửa cháy. Bao nhiêu lời khuyên dụ
cũng không sao lay chuyển nổi El-Soo. Hết trình bày điều hơn lẽ thiệt, lại
cản ngăn, rồi khóc lóc, Dì Alberta lại còn tiết lộ cả với nàng dự tính gởi
nàng sang Hoa-Kỳ. El-Soo đăm đăm nhìn vào con đường dài trong sáng
đầy hoa thơm cỏ lạ mở ra trước mắt nàng, nhưng nàng lắc đầu vì trong mắt
nàng còn có một con đường khác. Đó là khúc sông Yukon hùng vĩ uốn
quanh Trạm Tanana, có nhà chung thánh George ở một bên, về phía bên kia
là một thương xã, và nó ở giữa khoảng đường từ làng dân Da Đỏ và một
căn nhà gỗ lớn rộng, nơi có một ông già đang sống nhờ sự săn sóc của
nhóm nô lệ.

Tất cả dân chúng ở vùng Yukon dẫu cách xa hàng ngàn dặm cũng biết

căn nhà lớn rộng ấy, ông già và những người nô lệ ấy. Cả các bà phước
cũng biết rõ căn nhà ấy cùng các cuộc vui chơi bất tận, cảnh tiệc tùng hoan
lạc diễn ra tại căn nhà ấy. Vì thế các bà phước đã khóc thương khi El-Soo
rời bỏ Tu-Viện Thánh Giá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.