JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 597

khi gã viết một truyện ngắn hoặc một vài bài thơ thì nó đã sống trong óc gã,
gã đã nhìn thấy rõ mục đích và trong ý thức, gã đã có đầy đủ phương tiện để
đạt tới mục đích đó. Nếu không thì mọi cố gắng của gã nhất định dẫn tới
thất bại mà thôi. Mặt khác,gã đánh giá cao những từ và câu đến dễ dàng,
nhẹ nhàng trong óc gã, và sau này, những từ và thành ngữ đó trải qua mọi
thử thách về cái đẹp và sức mạnh phát triển thành những ý nghĩa rộng kỳ lạ
không truyền đạt nổi. Trước những từ và câu như thế, gã cúi mình thán
phục, biết rằng nó vượt lên mọi sáng tạo có ý thức của bất cứ ai. Và bất kể
gã đã mổ xẻ cái đẹp cặn kẽ đến thế nào để tìm những nguyên tắc ẩn trong
cái đẹp để với tới được cái đẹp cuối cùng, gã vẫn cảm thấy cái bí mật nằm
sâu kín bên trong cái đẹp mà gã không thể thâm nhập vào được, và xưa nay
không ai đã thâm nhập vào được. Nhờ Spencer của gã, gã biết rất rõ rằng
con người không bao giờ có thể đạt được tri thức tuyệt đối của bất cứ một
vấn đề gì, rằng cái bí mật của cái đẹp thật không kém gì bí mật của cuộc
sống – không, còn hơn thế nữa – những đường gân thớ thịt của cái đẹp và
của cuộc sống bện chặt lại với nhau, chính gã cũng chỉ là một mảnh nhỏ của
cùng một cơ cấu không thể giải thích được ấy do ánh mặt trời, các vầng sao
xa mờ, và sự kỳ ảo dệt thành.

Sự thực là, đầu óc gã chứa đầy những tư tưởng đó khi gã viết tập tiểu

luận nhan đề “Vầng sao xa mờ,” trong đó đối tượng gã tấn công không phải
là những nguyên tắc của phê bình mà là những nhà phê bình nổi tiếng nhất.
Bài tiểu luận đó, viết rất tài, sâu sắc, có ý nghĩa triết học, lại đượm vẻ hài
hước một cách nhẹ nhàng. Cho nên, cứ đến các tạp chí là nó bị trả về ngay
không biết bao nhiêu lần. Nhưng giờ đây gã không bận tâm vì chuyện bản
thảo bị trả lại, nên gã vẫn bình tĩnh tiếp tục con đường của mình. Gã đã tạo
cho mình thói quen suy nghĩ thật kỹ càng chín chắn về một vấn đề gì, rồi
sau đó lao ngay vào máy chữ đánh.

Những cái đó không được in đối với gã bây giờ chỉ là một vấn đề nhỏ.

Đem những điều đó mà viết ra là đỉnh cao nhất của một quá trình suy nghĩ
lâu dài, là tập hợp tất cả những mảnh tài liệu chứa nặng trong đầu óc gã.
Viết được một bài như vậy tức là một sự cố gắng có ý thức giải phóng đầu
óc mình khiến nó có thể tiếp thu được những tài liệu và những vấn đề mới.
Cái đó cũng có một điểm nào đó giống như thói quen thông thường của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.