JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 629

xuất bản ở Chicago nhận truyện “Những người đi tìm châu báu,” hứa trả
mười đô la khi đăng bài. Số tiền thì nhỏ, nhưng đó là bài viết đầu tiên của
gã, lần đầu tiên gã thử diễn đạt ý tưởng của mình trên trang giấy in. Và, đặc
biệt là, ngay cuối tuần ấy, truyện phiêu lưu nhiều kỳ viết cho thiếu nhi, tập
truyện thứ hai của gã, cũng được một tờ báo thiếu niên hàng tháng tự mệnh
danh là “Thiếu niên và Thời đại” nhận đăng. Truyện gần hai mươi mốt ngàn
từ, và họ đề nghị trả mười sáu đô la khi đăng, tính như thế là khoảng bảy
mươi nhăm xu một ngàn từ, điều đó là sự thực; nhưng cũng là sự thực đây
là truyện thứ hai gã thử viết và chính gã cũng hoàn toàn nhận thấy nó vụng
về, chẳng có giá trị gì.

Nhưng ngay những cố gắng đầu tay ấy của gã cũng không có những cái

vụng về tầm thường. Cái vụng về của nó là do ở chỗ quá dồi dào sức mạnh,
cái vụng về của một anh chàng mới vào nghề non tay, đập bướm mà phải
dùng mái chèo, bẻ hoa mà phải dùng đến gậy tay. Martin rất sung sướng
bán được những cố gắng đầu tay ấy dù với giá rẻ mạt. Gã biết giá trị của
chúng, mà cũng phải lâu la gì gã mới nhận ra điều đó. Cái mà gã đặt sự tin
tưởng vào chính là những tác phẩm viết về sau này. Gã đã phấn đấu trở
thành một cái gì hơn là một nhà văn chỉ chuyên viết tiểu thuyết cho các tạp
chí. Gã đã hết sức trang bị cho mình những công cụ của nghệ thuật. Mặt
khác, gã không đem hy sinh sức mạnh. Mục đích có ý thức của gã là tăng
cường sức mạnh bằng cách tránh quá lạm dụng nó. Mà gã cũng không rời
bỏ lòng yêu sự thật của mình. Những tác phẩm của gã đều mang tính chất
hiện thực dù gã có cố lồng vào đó những cái hư ảo, vẻ đẹp của tưởng tượng.
Cái mà gã tìm tòi là chủ nghĩa hiện thực sôi nổi, mãnh liệt, chứa đựng tất cả
những mong ước và niềm tin của nhân loại. Cái mà gã muốn là cuộc sống
đúng với thực chất của nó, với tất cả những ước mơ tinh thần, những khát
vọng lý tưởng của nó.

Trong quá trình đọc, gã khám phá thấy có hai trường phái tiểu thuyết.

Một, coi con người như là thần thánh, quên hẳn cái nguồn gốc trần tục của
nó. Một lại coi con người như một cục đất, quên hẳn những giấc mơ bay
bổng lên tận thiên đàng và những khả năng thần thánh của nó. Theo gã, cả
hai trường phái “thần thánh” và “cục đất” đều lầm, và lầm chỉ vì cách nhìn
và mục đích của họ quá một chiều. Có một cách nhìn thoả hiệp tiếp cận với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.