JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 652

lạc đi. Lập tức, gã viết thư cho tòa soạn yêu cầu không được tiếp tục đăng
nữa và gửi trả lại gã tập thơ ngay. Hết thư này đến thư khác, hết van nài, cầu
khẩn lại đe dọa, thư gã vẫn bị lờ đi. Tháng này qua tháng khác, việc cắt xén
tàn bạo ấy vẫn cứ tiếp tục cho đến khi ba mươi bài thơ được đăng hết, và
tháng tháng gã vẫn cứ nhận được một tấm ngân phiếu trả tiền những bài thơ
đăng trong số báo tháng ấy.

Mặc dù gặp phải những điều không may ấy, nhớ lại tấm ngân phiếu bốn

mươi đô la của tờ “Con chuột bạch,” gã vẫn vững lòng tin, tuy càng ngày gã
càng bắt buộc phải viết những bài lặt vặt nhiều hơn. Gã khám phá thấy một
nơi có thể kiếm ăn được, đó là những tờ tuần san nông nghiệp và những báo
thương nghiệp; còn trông mong vào những tờ báo tôn giáo thì gã thấy có
thể dễ dàng bị chết đói lắm. Trong lúc gặp vận bĩ nhất, - bộ quần áo đen của
gã vẫn còn ở hiệu cầm đồ - gã lại đạt được một thành công lớn (đối với gã
dường như là vậy) trong một kỳ thi có giải thưởng do Quận ủy Đảng Cộng
hòa tổ chức. Có ba thể loại, gã tham dự cả ba, tự mình lại chua chát cười
mình bị dồn vào cái thế túng quẫn phải xoay mà sống. Bài thơ của gã được
giải nhất mười đô la, bài hát cổ động cho cuộc tổng tuyển cử được giải nhì
năm đô la, và bài tiểu luận về tôn chỉ của Đảng Cộng hòa được giải nhất hai
mươi nhăm đô la. Số tiền đó cũng là một điều vui vui đối với gã, khi nào gã
nhận được. Nhưng trong Quận ủy Đảng Cộng hòa có điều trục trặc gì đó;
tuy trong đám ủy viên có một ông chủ nhà băng kếch xù và một ông thượng
nghị sĩ, nhưng tiền thì vẫn không thấy gửi trả. Trong khi việc đó cứ trì chậm
như vậy, gã lại tỏ ra rất am hiểu tôn chỉ của Đảng Dân chủ vì gã lại trúng
giải nhất trong một cuộc thi tương tự. Hơn nữa, lần này gã nhận được tiền,
hai mươi nhăm đô la. Nhưng còn bốn mươi đô la của cuộc thi trước thì biệt
tăm hơi.

Vì cần phải đi thăm Ruth, và thấy con đường từ khu Bắc Oakland đến

nhà nàng xa quá, mỗi lần đi đi về về mất rất nhiều thì giờ, gã đành để lại bộ
quần áo đen ở hiệu cầm đồ thay thế cho chiếc xe đạp. Đi xe đạp vừa là một
cách tập thể dục, vừa tiết kiệm được nhiều thời gian để làm việc, mà cũng
vừa cho phép gã được gặp Ruth như thường. Một cái quần bằng vải len
mỏng bó ống, một cái áo nỉ cũ mặc vào đi xe đạp trông cũng dễ coi chán, và
thế cũng có thể cùng đi chơi với Ruth vào những buổi chiều được rồi. Vả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.