JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 702

chóng mặt. Mình say sưa nó. Vấn đề vĩ đại, vô cùng kỳ diệu ấy mình không
thể nào xua đuổi ra khỏi ý nghĩ của mình được. Tiếng nói yếu ớt như than
vãn của con người, tiếng nói dò hỏi bất diệt, cứ luôn luôn nhắc đi nhắc lại
ấy vẫn ngân vang trong tai mình. Nó như một khúc tang hành của một con
bọ mạt giữa những tiếng rống của voi và tiếng gầm của sư tử. Không bao
giờ thỏa mãn được nỗi khao khát vô cùng nhỏ bé. Mình cũng biết lúc này
đây mình thực đáng buồn cười, nhưng cái đó nó cứ ám ảnh mình hoài. Cậu
thật là, mình cũng không biết cậu là thế nào nữa – cậu thật là kỳ diệu, có thế
thôi. Nhưng làm thế nào mà cậu viết được như vậy? Làm thế nào?”

Martin ngừng lại trong lời ca ngợi say sưa của mình, để rồi lại nói tiếp:
“Mình sẽ không bao giờ viết nữa. Mình chỉ là một anh thợ nặn vụng về.

Cậu đã cho mình xem tác phẩm của một người thợ chân chính, kĩ xảo tuyệt
vời. Thiên tài! Cái này còn là một cái gì hơn cả thiên tài. Đó là sự thực đến
cùng cực. Hàng hàng đều là sự thực. Mình không biết cậu có nhận thấy điều
đó không, cậu, một con người võ đoán. Khoa học cũng không thể chứng
minh được là cậu sai. Đây là mỉa mai mà chân thực, ngôn từ luyện thép mầu
của vũ trụ, dệt bằng những nhịp điệu hung mạnh của âm thanh thành một
tấm thảm huy hoàng và đẹp đẽ. Và bây giờ mình không nói thêm một lời
nào nữa. Nó khuất phục mình, nó bóp nghẹt mình, phải, đúng thế. Ừ, mình
cũng muốn. Để mình đưa bài thơ của cậu cho họ xuất bản.”

Brissenden cười:
“Dám chắc là không một tạp chí nào trong cái thế giới theo đạo thiên

chúa này lại dám in bài thơ ấy của mình. Chắc cậu cũng biết thế.”

“Mình không biết gì cả. Mình tin rằng không có một tạp chí nào trong

cái thế giới theo đạo thiên chúa này lại không vồ lấy mà đăng ngay, không
phải ngày nào họ cũng nhận được những bài hay như thế này. Đây không
phải là một bài thơ của năm tháng mà là bài thơ của thế kỷ.”

“Tớ muốn được đúng như cậu nói.”
“Không nên quá khinh đời.” Martin cãi lại. “Không phải tất cả bọn chủ

bút các tạp chí đều là ngu xuẩn cả. Mình biết chắc như vậy. Mình dám đánh
cuộc với cậu. Dám đánh cuộc bằng bất cứ giá nào là chỉ gửi đi lần thứ nhất
hay lần thứ hai là cùng, bài “Phù du” nhất định sẽ được đăng.”

Brissenden ngồi im một lát rồi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.