“Ồ, xin tha lỗi cho tôi,” gã kêu lên rồi đứng bật dậy. “Cô biết đấy đầu
óc tôi thất thường. Tôi quên mất rằng cô ở đây.” Gã để tay lên đầu mình.
“Cô thấy đấy, tôi không được bình thường. Để tôi đưa cô về. Chúng ta có
thể đi theo lối đi của các người hầu phòng. Không ai nhìn thấy chúng ta
đâu. Bỏ cái mạng xuống là mọi chuyện yên cả.”
Nàng bám lấy tay gã, qua những lối đi tối mờ mờ, và bước xuống
những bậc cầu thang hẹp hẹp.
“Thôi yên rồi,” nàng nói khi họ đã ra tới đường, đồng thời định bỏ tay
ra không vịn vào cánh tay gã nữa.
“Không mà, không mà, để tôi đưa cô về nhà.” Gã trả lời.
“Thôi xin đừng!” Nàng phản đối. “ Không cần thiết.”
Nàng lại định bỏ tay ra. Gã cảm thấy tò mò trong thoáng lát. Bây giờ
đến lúc hết nguy hiểm rồi thì nàng lại sợ. Nàng hầu như hoảng hốt muốn rời
gã ngay. Gã không thể thấy một cớ gì, và cho rằng đó là do thần kinh của
nàng. Vì thế gã giữ lấy bàn tay nàng và tiếp tục bước đi cùng nàng. Tới
quãng đường chạy qua dãy nhà, gã thấy một người đàn ông mặc áo khoác
dài đang lủi vào trong một cái khung cửa. Gã đưa nhanh mắt nhìn vào khi đi
qua và mặc dù gã nọ đã kéo cao cổ áo lên, Martin vẫn nhận ra đó là
Norman, cậu em của Ruth.
Dọc đường, Ruth và Martin chuyện trò rất ít. Nàng choáng váng cả
người, gã thì lãnh đạm. Có một lúc gã nói cho nàng biết rằng gã sắp... sẽ
quay trở lại biển miền Nam, có một lúc, nàng đã xin gã tha lỗi cho vì đã nói
tới gặp gã. Chỉ có thế thôi. Cuộc chia tay ở cửa nhà nàng thật là đúng qui
pháp. Họ bắt tay, chúc nhau ngủ ngon, gã nâng mũ lên chào. Cánh cửa khép
lại, gã châm một điếu thuốc rồi quay về khách sạn. Khi gã quay lại chỗ
khung cửa, nơi gã đã thấy Norman lùi vào, gã dừng lại, nhìn vào trong với
một vẻ hài hước suy nghĩ.
“Cô ta nói dối,” gã lớn tiếng. “Cô ta làm cho mình tin rằng cô ta táo
gan, trong lúc đó cô ta vẫn biết rằng thằng em dẫn cô ta đi đang đợi để đưa
cô ta về.” Gã phá lên cười. “Ồ cái bọn tư sản này, khi mình không có một
đồng xu dính túi, đừng hòng để cho thiên hạ nhìn thấy mình cùng đi với chị
nó; còn khi mình có tài khoản ở ngân hàng, nó lại dẫn chị nó tới với mình.”