JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 925

Đầu óc nó không lúc nào rời khỏi ý định tìm ra dấu vết các thượng đế.

Điều lo lắng duy nhất của nó là họ đã rời bờ sông đi sâu vào nội địa.

Trí thông minh của Nanh Trắng hơn hẳn các đồng loại. Nhưng nó chưa

đủ khôn để nghĩ.tới bờ bên kia con sông Mackenzie. Biết đâu toán người
Anhđiêng đã chẳng di chuyển sang đó? Sau này, cùng với năm tháng và sự
từng trải, chắc Nanh Trắng sẽ không bỏ qua khả năng đó, còn lúc này nó chỉ
đi hú họa vậy thôi. Suốt đêm hôm đó nó vẫn chạy không ngừng, vượt qua
nhiều trở ngại, nhất quyết không bỏ cuộc. Mãi tới trưa hôm thứ hai cơ thể
nó mới bắt đầu suy kiệt: tính ra nó đã chạy liền một mạch suốt ba mươi
tiếng mà chưa có miếng gì vào bụng. Bộ lông mịn màng trên mình đã bết
lại sau nhiều lần ngụp lặn dưới nước giá buốt. Gan bàn chân tóe máu tươi,
càng về sau sói con càng cà nhắc dữ. Họa vô đơn chí, trời bỗng tối sầm,
tuyết bắt đầu rơi như roi quất, tuyết tan chảy dưới chân làm đường trơn như
mỡ, che lấp tầm nhìn ra xa khiến tốc độ của nó càng chậm lại.

Tối đó Rái cá-Xám quyết định sang hạ trại bên bờ đối diện của con

sông Mackenzie. Nhưng trước khi trời tối hẳn, Kloo Klooch vợ anh ta phát
hiện một con nai sừng tấm đang xuống sông uống nước. Sự tình cờ may
mắn này đã đảo ngược tình hình theo hướng có lợi cho sói con. Bởi lẽ nếu
con thú rừng kia không xuống sông uống nước, nếu Kloo Klooch không
phát hiện ra và nếu Rái cá-Xám không bắn hạ được nó bằng hai phát súng,
chắc hẳn Nanh Trắng đã bị lạc và sẽ hoặc chết vì đói khát vì rơi vào tay
địch, hoặc gặp lại bầy sói anh em ruột thịt của nó và trở lại sống đời sói đến
lúc chết. Tuyết rơi càng dày, sói con đang lảo đảo, lê chân khập khiễng
bước đi thì phát hiện trên mặt đất trắng tuyết một dấu chân mới toanh. Nó
lần theo dấu chân đi từ bờ sông vào bìa rừng. Chẳng mấy chốc tiếng ồn ào
của trại đã bay tới tai, nó trông thấy ánh lửa bếp chập chờn của vợ Rái cá-
Xám đang nấu ăn. Trong trại có thịt tươi rồi!

Sói con đinh ninh sắp ăn đòn. Nó dán mình xuống đất. Nghĩ tới trận

đòn sẽ tới, lông hơi dựng lên nhưng nó vẫn nhoài dần về phía căn lều. Vừa
sợ và căm ghét hình phạt đang đe dọa lại vừa thèm hơi ấm của bếp lửa và
sự che chở của các thượng đế. Nên nó cứ tiến, thân hình co quắp, khúm
núm, kéo lê bụng tới vùng sáng bếp lửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.