JODY VÀ CON HƯƠU CON - Trang 106

— Ôi! Ôi! Nó sẽ quay lại và tiếp tục ăn con bê cái. Chúng ta quay về và

sẽ bắt gặp nó.

Đường trở về khu rừng thưa không xa nhưng Jody tưởng như mình

không bao giờ đến nơi. Trong mọi cuộc săn khác, chỉ cần nói điều đó là
Penny sẽ kiên nhẫn chờ đợi nó. Người cha đi về nhà, vẫn cục cằn và bướng
bỉnh như khi ông ra đi. Đêm tối đen họ mới về đến nơi nhưng Penny đã chất
ngay cái bẫy gấu lớn lên xe, thắng con ngựa Cæsar và dong xe ra chỗ thấy
xác con bê cái. Ông cho phép Jody lên xe. Jody khoan khoái ruỗi dài đôi
chân đau nhừ của nó.

— Ba có mệt không, ba?

— Ba không bao giờ mệt khi ba tức giận như thế này.

Jody cầm một bó đuốc trong khi ông lấy gậy nâng cái xác rách bươm

lên để khỏi lưu lại mùi người. Ông mở bẫy đặt rồi phủ lá và cành con lên
trên. Họ trở về nhà. Bữa ăn tối nóng sốt đã dọn ra, Penny ăn vội vàng chút ít
rồi đi ngủ ngay.

— Tôi muốn ăn bữa sớm mai trước khi ngày ló dạng.

Ông nhắm mắt. Ông đã ngủ rồi. Jody đi nằm, thao thức một lát, mệt rã

rời rồi cũng hết nghe tiếng lục đục của má Baxter đang chuẩn bị bữa ăn sớm
mai trong bêp.

Rạng ngày, Jody vẫn còn ngủ. Nó bàng hoàng thức dậy và nghe thấy

tiếng người cha trong bếp. Rõ ràng Penny vẫn giữ vẻ cục cằn như bữa qua,
ông không nghĩ ngay cả đến gọi nó trở dậy. Nó xuống khỏi giường, mặc áo
quần và vào bếp, vẫn còn ngái ngủ, giày cầm trong tay. Tóc nó rối bù phủ
xuống trước mặt.

— Chào con trai. – Penny nói. – Con sẵn sàng tiếp tục chứ?

Jody tán thành.

— Tốt lắm.

Jody quá buồn ngủ nên không ăn được nhiều. Nó giụi mắt và nhấm

nháp trong đĩa của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.