JODY VÀ CON HƯƠU CON - Trang 124

chân cứng và dai vì già, phải ninh lên mới mềm. Nhà Baxter vừa lòng khi
món thịt ấy đã hết.

Má Baxter dành nhiều thời giờ cho việc vá may. Penny dạy Jody học.

Đêm qua đi gần bên ngọn lửa bốc cao, vừa soi sáng, vừa sưởi ấm.

Đến tháng hai Penny bị liệt vì tê thấp. Đã nhiều năm ông đau bệnh ấy,

mỗi khi trời ấm và lạnh. Ông không bao giờ lo ngại về sức khỏe của mình.
Ông chỉ làm những gì ông yêu thích, hoặc cảm thấy cần, không dè chừng
thời tiết và không biết gượng nhẹ. Lần này ông bắt buộc phải nằm. Được
nghỉ ngơi không có hại gì, má Baxter nói. Nhưng Penny day dứt khi nghĩ
đến công việc trồng trọt mùa xuân của ông.

— Jody sẽ làm những việc ấy, – má Baxter sốt ruột nói.

— Jody chưa bao giờ làm việc gì khác, ngoài việc theo chân tôi. Có

nhiều điều tầm bậy mà một đứa trẻ có thể làm trong những công việc loại
này.

— Lỗi tại ai, nếu nó không thông thạo những việc ấy? Mình đã chiều

nó quá. Khi mình mười ba tuổi, mình đã chẳng cày ruộng như một người
đàn ông đấy ư?

— Phải, và chính vì vậy mà tôi không muốn nó làm công việc đó trước

khi nó hết lớn.

— Đa cảm quá, – bà thì thầm. – Cái cày không bao giờ làm hại ai.

Má Baxter nấu canh và sắc thuốc cho Penny. Ông đón nhận những săn

sóc của vợ với lòng biết ơn nhưng ông không thấy đỡ mặc dù ông xoa đầu
gối rất lâu bằng dầu con báo, và bảo rằng thứ đó làm ông dễ chịu hơn bất cứ
thứ gì khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.