JODY VÀ CON HƯƠU CON - Trang 131

không sao dò biết được. Mắt ông hẹp lại và đầy suy tư. Ông có vẻ một người
xa lạ, như ngày ông đuổi theo con Gấu-già-vẹo-chân. Một cơn rùng mình
xuyên qua đứa bé, không phải do cái ẩm ướt của trận mưa gây nên.

— Ba…

Penny quay lại phía nó, ra khỏi dòng suy tư của ông. Ông cúi mặt

xuống như để che dấu một điều gì trong cái nhìn của mình và nói với một
giọng dửng dưng:

— Chắc chắn là con hươu non của con lớn nhanh. Nó không còn là một

bé hươu mà con đã ôm trên tay suốt dọc đường. Bây giờ nó là một con hươu
lớn, chắc chắn thế.

Nhưng lời đó không làm Jody vui lòng. Nó cảm tưởng như chúng

không biểu lộ hết ý nghĩ của ba nó. Penny đặt tay một lát lên đầu gối con
trai:

— Cả hai đều lớn rồi, – ông nói. – Chúng mày làm ba cực nhọc!

Họ đi rửa chuồng gia súc rồi về nhà hong khô trước ngọn lửa. Mưa đập

nhè nhẹ lên mái ngói. Cờ Hiệu kêu rống ở bên ngoài, đòi người ta để cho nó
vào. Jody nhìn má nó với vẻ cầu xin nhưng bà làm ngơ. Penny rã rời, ngồi
quay lưng vào lửa, xoa xoa đầu gối. Jody xin bánh mì rồi đi ra. Nó làm một
cái ổ mới trong nhà kho và nhử Cờ Hiệu đến đó bằng bánh mì. Nó ngồi
xuống và rồi con hươu non cũng gấp những cẳng chân dài, nằm xuống bên
cạnh nó. Jody nắm lấy hai cái tai nhọn và lấy cái mũi cọ vào cái mõm ẩm
ướt.

— Bây giờ mày đã là một con hươu lớn, – nó nói. – Mày nghe tao

không? Mày đã lớn rồi. Bây giờ hãy nghe tao. Mày phải ngoan vì mày đã
lớn. Đừng nhảy trong ruộng thuốc lá. Đừng làm ba nổi giận nghe không?

Cờ Hiệu nhai nhai chậm rãi.

— Tốt lắm. Bao giờ trồng trọt xong, tao lại có thể bắt đầu ra ngoài với

mày. Đợi tao nhé. Bữa nay, mày ở ngoài rừng quá lâu. Đừng làm trò điên
khùng vì tao đã bảo mày là một con hươu lớn rồi mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.