JODY VÀ CON HƯƠU CON - Trang 133

Công việc tiếp tục suốt cả tuần. Penny dậy sớm và về muộn. Ông

không nương nhẹ mình. Vụ gieo hạt đã chấm dứt nhưng ông không muốn
kết thúc. Ông như đang ở trong một cơn sốt lao động, vì thời tiết đang thuận
lợi và vì thức ăn trong năm tùy thuộc vào mùa xuân. Ông gánh hai thùng
nước nặng từ đầm về tưới cho cây thuốc lá non và tưới vườn rồi lại đi gánh
tiếp.

Một gốc củi mà bác Forrester để khô trong ruộng bông mới làm ông

bực mình. Ông bới đất ở xung quanh rồi buộc xích và cho Cæsar kéo. Con
ngựa già gắng gỏi, mạng sườn phập phồng. Penny buộc một dây thừng
quanh gốc củi, hô to: “Đi!” và kéo cùng với con ngựa. Jody thấy khuôn mặt
người cha trở nên nhợt nhạt. Penny đưa tay lên hông và quỵ gối, Jody chạy
lại bên ông.

— Không sao! Rồi sẽ đỡ, – Penny thì thầm. Dắt Cæsar đi. – Đợi đấy…

đưa tay cho ba… Ba sẽ trèo lên.

Người ông gãy gập làm hai vì đau đớn. Jody đỡ ông trèo lên súc củi.

Từ đó, ông trườn lên được lưng Cæsar. Ông cuối gập về phía trước, đầu đặt
trên cổ ngựa, bám chặt lấy bờm nó. Jody tháo xích và dẫn Cæsar vào trong
sân. Penny không động cựa để bước xuống. Jody đi kiếm ghế cho ông.
Penny tụt xuống ghế, từ đó tụt tiếp xuống đất và lê vào nhà. Má Baxter quay
lại, bà làm rơi choang chiếc chảo.

— Tôi biết mà. Tự mình làm mình ốm. Mình không biết tự kiềm mình

mà!

Penny lê đến tận giường, nhào xuống, nằm úp mặt. Má Baxter đi theo,

lật ông lại, luồn một chiếc gối dưới đầu ông. Bà kéo giày của ông ra và đắp
lên người ông một chiếc chăn mỏng. Ông duỗi dài chân, nhẹ nhõm và nhắm
mắt.

— Tốt lắm. Ôi. Ory! Tốt lắm… Một lúc nữa sẽ đỡ. Tôi đã bị sai khớp ở

chỗ nào đó rồi.

Penny không bình phục. Ông vẫn phải nằm, đau đớn nhưng không kêu

rên. Má Baxter muốn cho Jody đi mời bác sĩ Wilson nhưng Penny không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.