JODY VÀ CON HƯƠU CON - Trang 29

Jody lẽo đẽo theo người cha đang đi tiếp theo dấu con hươu. Nó thoáng

nghĩ bọn gấu con sẽ tụt cây đến với nó, nhưng chúng chỉ nhảy từ cành nọ
sang cành kia và quay đầu nhìn theo. Nó thèm khát được sờ vào chúng. Nó
tưởng tượng chúng ngồi chồm hổm và xin ăn, hoặc thu mình trên gối nó, ấm
áp, mềm mại, thân thiết, ngủ ở dưới chân giường và ngủ ngay cả với nó
trong chăn vào những đêm lạnh trời.

Người cha gần như đã khuất dạng dưới rặng thông. Jody chạy theo. Nó

quay nhìn phía sau và giơ tay ra hiệu với bọn gấu non. Chúng hếch cái mũi
đen lên, chừng như khứu giác đã mách bảo cái mà thị giác của chúng không
hay biết: những kẻ quan sát là ai. Jody thấy chúng tụt xuống trong cơn hốt
hoảng và đi sâu về phía tây, sau những bụi rậm.

Jody chạy theo người cha.

— Hãy xin với má cho phép con nuôi một con như vậy, – Penny nói. –

Nhưng phải bắt từ khi nó còn nhỏ mới dễ dạy.

Ý kiến thật hay: Lũ gấu non mà nó nhìn thấy hình như hơi lớn, đúng

như thế.

— Ba cũng vậy, con biết đấy, ba chưa bao giờ có cái gì để mơn trớn

hay để chơi cùng, – Penny nói. – Nhà đông người và ông con cũng giống
má, không muốn nuôi những con vật vô ích. Thật khó khăn lắm mọi người
mới được ăn đầy bụng. Rồi ông ốm và mất. Vì ba nhiều tuổi nhất đàn con
nên ba phải chăm lo cho những người khác, đến lúc ba đủ lớn để đi ở riêng.

— Nhưng một con gấu con có thể biết cách xoay xở tự tìm lấy thức ăn,

phải không ba?

— Phải, trong khi ăn gà con của má.

Jody thở dài và đặt tâm trí vào việc theo dõi dấu chân hươu với người

cha. Hai con hươu đi, con nọ sát con kia.

— Bây giờ con ạ, – Penny nói, – con muốn nhìn thấy lũ hươu non. Julia

và ba sẽ đi một vòng rộng. Con trèo lên cây sồi bần, nấp sau những cành lá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.