JODY VÀ CON HƯƠU CON - Trang 52

— Ba thấy sao, ba? – Jody hỏi.

— Tốt lắm, con ạ. Nhưng chưa được năm phần. Ba vừa lòng với con,

con ạ, về cách con biết giữ cho mình tỉnh táo và làm những việc phải làm.

— Ba…

— Cái gì, con?

— Ba, ba nhớ lại con hươu mẹ và con hươu con chứ?

— Ba sẽ không bao giờ quên. Con hươu mẹ khốn khổ đã cứu ba, đúng

là như vậy.

— Ba, có lẽ con hươu non còn ở đó. Nó đói và chắc là sợ lắm.

— Ba cũng nghĩ như vậy.

— Ba, con lớn rồi, con không cần đến sữa nữa. Con có thể đi tìm lại

con hươu non, được không ạ?

— Để đưa nó về đây?

— Vâng, và nuôi nó.

Penny nằm im lặng, nhìn lên trần nhà.

— Con bé bỏng của ba, còn làm ba bối rối.

— Nuôi nó không cần nhiều, ba ạ. Rồi nó sẽ có thể tự tìm lấy những

thứ lá mà nó cần.

— Thật là quá sức…

— Chúng ta đã giết mẹ nó và đó không phải là lỗi tại nó.

— Thật là vô ơn nếu để nó chết vì đói phải không con? Ba không nỡ

nào bảo con là đừng. Ba không nghĩ rằng mình được thấy lại buổi bình minh
sáng nay…

— Con có thể đi ngựa với anh Lem xem có tìm lại được nó không?

— Nói với má là ba đã cho phép con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.