JODY VÀ CON HƯƠU CON - Trang 54

— Ông nhà uống sữa được chừng nào thì cho uống chừng ấy. Nếu có

thì cho ăn thêm rau xanh và thịt tươi.

— Nào, – Lem nói, – đã đến giờ tôi phải đi. Đến đây chú em, nếu mày

muốn tận dụng con ngựa của anh.

Cái nhìn của người thầy thuốc ngừng lại nơi chiếc túi cắt may bằng tấm

da hải ly trắng.

— Cái túi đẹp quá. Tôi cần một cái như vậy để mang thuốc.

Cho đến lúc ấy, chưa bao giờ Jody có một cái gì xứng đáng làm quà

biếu. Nó tháo chiếc túi khỏi đinh treo, đặt túi vào tay người thầy thuốc:

— Túi này của con, – nó nói. – Xin ông cầm lấy.

— Nhưng ta không muốn tước nó của con, con ạ.

— Con không dùng đến, – nó nói dối. – Con sẽ làm một cái khác cho

con.

— Vậy thì cám ơn con. Mỗi lần đi lại, ta sẽ nghĩ đến con.

Lem lên ngựa, nâng Jody lên, đặt nó ngồi ở phía sau. Người thầy thuốc

cũng lên ngựa và đi về hướng ngược lại. Jody chào ông bằng những dấu
hiệu thân thiết. Lòng nó nhẹ lâng.

— Anh có tin là con hươu non còn ở đó không? Anh giúp em tìm lại nó

chứ? – Jody hỏi Lem.

— Ta sẽ tìm thấy nó, nếu nó còn sống.

Họ đi qua trước khu rừng thưa bỏ hoang.

— Đi về hướng bắc, Lem ạ. Ba em bị rắn cắn và đã giết con hươu mẹ ở

đó.

Họ dông ngựa đi một lúc lâu trong im lặng.

— Em muốn đi theo hướng nào để tìm con hươu non, – Lem hỏi. – Chỗ

này đầy những bụi cây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.