JODY VÀ CON HƯƠU CON - Trang 73

—Tôi chưa bao giờ thấy thế này, – Penny kêu lên. – Chắc Chúa làm thế

này để tạo ra biển cả đây.

— Suỵt! – Má Baxter nói. – Mình sẽ bị trừng phạt.

— Còn có sự trừng phạt nào tệ hơn nữa? Khoai thối, ngô bị đè rạp, cỏ

khô bị hỏng, mía cũng vậy.

Sân đã biến thành ao. Nhìn qua cửa sổ. Jody thấy hai con chim chết

đuối nổi lềnh bềnh, bụng ngửa lên trời.

— Trong đời ba, ba đã thấy nhiều chuyện, – Penny thở dài, – nhưng

chưa bao giờ thấy thế này.

Họ uống nước mưa hứng trong chiếc nồi đặt ở góc tây bắc nhà. Nước

có dư vị của gỗ, do những rầm nhà làm bằng trắc bá.

Buổi chiều đến lượt Jody trông nom đàn gia súc. Nó đi ra bằng cửa bếp,

tay cầm xô để đựng sữa và thấy mình đang ở trong một khung cảnh khác lạ.

Đó là khung cảnh hiu quạnh, bơ vơ như ở buổi hỗn mang hay thời tận

thế. Một con suối chảy trên đường và một chiếc thuyền đáy phẳng có thể
xuôi trên đó xuống tận Thung Lũng Bạc. Những cây thông quen thuộc trông
giống những cây dưới đáy biển, không phải bị nhận chìm trong mưa mà
trong thuỷ triều, trong dòng nước xiết. Trong chuồng bò, ở dưới thấp hơn
nền nhà, nước ngập đến đầu gối. Trixie đã làm sập bức rào ngăn nó với con
bê, mang con lên một góc cao hơn. Hai mẹ con đứng sát vào nhau. Con bê
đã bú gần hết sữa và Jody chẳng vắt được chút gì.

Sáng hôm sau mưa vẫn không giảm bớt. Penny bước từng bước dài,

dọc ngang trong bếp.

— Ba của ba bảo rằng những năm năm mươi có một trận bão rất ghê

gớm nhưng ba nghĩ trong toàn bộ lịch sử của miền Florida, không ai thấy
một trận mưa như thế này.

Ngày nối nhau qua, không mang lại chút gì thay đổi. Má Baxter thường

thường chẳng bận tâm đến chuyện thời tiết, nhưng lúc này khóc, ngồi run
rẩy hai tay bắt chéo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.