JODY VÀ CON HƯƠU CON - Trang 92

Jody kéo tay áo người cha.

Penny hỏi:

— Tôi có thể đem theo con trai và bầy chó của tôi không?

— Bầy chó thì chúng tôi trông cậy được vì Nell và Black đã bị trúng

bả. Còn chú em, chúng tôi không nghĩ đến, nhưng nếu ông đảm bảo và nếu
nó không làm hỏng cuộc săn chúng tôi…

— Tôi bảo đảm.

Buck ra về. Penny chuẩn bị đạn dược, tra dầu mỡ vào súng. Gia đình

Baxter đi ngủ sớm.

Jody tưởng như người cha cúi trên mình nó, lay nó thức dậy trước lúc

nó kịp ngủ. Trời vẫn tối đen. Người ta luôn dậy sớm, nhưng thường lệ ít ra
cũng có một dải ánh sáng mỏng manh ở phương đông. Lúc này, mọi vật còn
đen như mực và cây cối vẫn đang xào xạc trong gió đêm. Tiếng động ấy
không giống với tiếng động nào hết. Trong khoảnh khắc, Jody, hối tiếc về
lời xin của nó bữa qua. Nhưng rồi nó nghĩ tới cuộc săn và đầy hào hứng, nó
nhảy ra khỏi giường, trong không khí giá lạnh.

Lửa reo trong bếp. Má nó đã sửa soạn xong bữa ăn sớm.

Cờ Hiệu ra khỏi căn buồng và vào bếp đánh hơi.

— Cho con hươu non ấy ăn rồi buộc nó trong nhà kho, chẳng rồi lại

quên. Má không muốn nó quấy rầy má trong lúc hai cha con đi vắng, – má
Baxter nói.

Jody dắt Cờ Hiệu ra ngoài. Con hươu non tính thất thường, phóng chạy.

Phải khó khăn lắm Jody mới bắt lại được nó trong bóng tối. Cậu bé bắt đầu
buộc nó lại rồi cho nó ăn cháo cám và uống nước.

— Hãy ngoan ngoãn nhé. Lúc về, tao sẽ kể chuyện săn sói cho mày

nghe.

Penny vừa vắt sữa con bò cái. Sữa vắt được ít vào giờ buổi sớm này.

Bữa ăn sáng đã sẵn sàng. Họ ăn mau. Má Baxter không ăn cùng, bà chuẩn bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.