JODY VÀ CON HƯƠU CON - Trang 93

cho họ một bữa ăn để mang theo. Nhưng Penny quả quyết sẽ quay về kịp ăn
trưa.

Má Baxter nói:

— Đây không phải là lần đầu mình nói với tôi như vậy và đêm mình

mới trở về, đói thắt ruột.

Penny thắng con ngựa già Cæsar, nhảy lên yên và cho Jody ngồi ở phía

sau. Má Baxter đưa súng cho họ.

Bình minh đã tới gần. Móng ngựa gõ những tiếng trầm đục trên cát.

Thật là kỳ lạ, – Jody nghĩ, – ban đêm có vẻ yên tĩnh hơn ban ngày trong khi
phần lớn thú vật hối hả và chỉ đi ngủ khi mặt trời lên. Không khí giá lạnh.
Trong cơn hưng phấn, Jody đã quên chiếc áo khoác cũ. Nó ngồi dán vào
lưng người cha.

— Con không mang áo khoác. Có muốn lấy áo của ba không?

Jody muốn nhưng từ chối:

— Trời không lạnh, Jody nói.

Hai cha con đến chỗ hẹn trước anh em nhà Forrester. Jody xuống ngựa,

cùng chạy với Rip cho nóng người và cho tạm khuây nỗi chờ đợi không chịu
nổi. Nó bắt đầu sợ họ lỡ hẹn thì tiếng vó ngựa rền vang gần đó và anh em
nhà Forrester đã tới. Họ đến cả bốn người. Họ chào những người nhà Baxter.
Gió nhẹ thổi theo hướng tây-nam, thuận lợi. Nếu không lầm đường, họ sẽ
bắt gặp bầy sói. Tốt hơn hết là nhắm bắn từ xa. Buck và Penny đi đầu, cạnh
bên nhau. Còn lại, mọi người đi theo một hàng dọc. Một màu xám sáng mờ
mờ lướt qua rừng, Jody tưởng mình đang cử động trong một giấc mơ giữa
ban đêm và ban ngày và nó sẽ thức dậy cùng với mặt trời lên. Hàng người
cưỡi ngựa ra khỏi rừng rậm, đi vào một trảng cỏ trồng những lùm cây sồi
bần. Ở đó có một bến nước thú rừng thường lui tới. Đó là một ao trong và
sâu, nước có một mùi vị gì đó mà con mồi ưa thích. Hơn nữa, ao được che
chở hai phía bởi những đầm lầy qua đó có thể thấy nguy hiểm lại gần và ở
hai phía còn lại, rừng mở ra một con đường rút mau lẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.